"Anh nếu nguyện ý cùng tôi kết hôn, tất cả số tiền này đều sẽ là của anh."
Cố Trường Đình nói với người đàn ông trước mặt.
Đây là một làng nhỏ xa xôi, không có điện, không có đường nhựa, sau khi mưa qua để lại một mảnh lầy lội, ở đây chỉ có mười hộ gia đình, cơ hồ là ngăn cách với thế giới, phòng ở tự xây, gà vịt tự nuôi, lương thực cũng là tự trồng, nhiều nhất thì chính là liên hôn với thôn nhỏ cách vách, nếu có thể cưới được con gái thôn đó, thì chính là chuyện quang tông diệu tổ cả đời.
Cố Trường Đình một thân âu phục sang trọng thẳng tắp, ngồi trên một cái ghế gấp. Giày da vốn dĩ được lau bóng lưỡng lúc này lại dính đầy bùn đất. Cố Trường Đình khi nói chuyện, ánh mắt luôn rũ xuống cho nên nhìn thấy, cậu nhịn không được nhíu mày, nhưng hiện tại cậu không có tinh lực đi quản cái này.
Cậu đem một tờ chi phiếu đặt lên bàn, nói: "Anh có thể suy xét một chút."
Cố Trường Đình biểu tình tuy rằng thoạt nhìn bình tĩnh, thành thạo, nhưng kỳ thật trong lòng đã rất gấp gáp. Cậu muốn nhanh chóng giải quyết chuyện này, sau đó rời khỏi cái thôn nhỏ cũ nát, hẻo lánh này.
Cố Trường Đình là con trai độc nhất của Cố gia, tuy rằng mới hai mươi tuổi nhưng không hề kém với đám cáo già lăn lộn ở thương giới kia bao nhiêu, cũng coi như là nhân tài trẻ tuổi hiếm có.
Cậu lái xe một ngày, tự mình đi vào thôn hẻo lánh đến điện còn không có này, không biết trên đường đi nhầm bao nhiêu lần, đến đây thì đã sức cùng lực kiệt.
Cố Trường Đình và cái căn nhà nhỏ này thật sự không hợp nhau.
Tuy vậy nhưng Cố Trường Đình cũng không cảm thấy có gì không tốt, ngược lại làm cậu nhớ lại những chuyện khi còn bé.
Nói ra thì Cố Trường Đình đúng là một đại thiếu gia, nhưng cậu lại không có tính cách của một nhị thế tổ. Ông Cố Trường Đình ở thương giới có thể nói là một tay che trời, ho một tiếng đều khiến người khác rét run.
Đáng tiếc sau này ông Cố Trường Đình thân thể không tốt, ra nước ngoài dưỡng lão, Cố gia liền bắt đầu xuống dốc. Cha Cố Trường Đình vì trọng chấn Cố gia, cưới một vị thiên kim tiểu thư môn đăng hộ đối làm vợ, sau đó sinh ra Cố Trường Đình.
Cố gia có một đứa con trai, hẳn là chuyện vui lớn, nhưng mà không ai có thể cao hứng nổi. Bởi vì lúc Cố Trường Đình sinh ra, thân thể liền có khiếm khuyết, là song tính nhân hiếm thấy.
Mẹ Cố Trường Đình bệnh tật ốm yếu, Cố Trường Đình còn chưa lớn, bà cũng đã qua đời. Cha Cố Trường Đình không thích cậu, bởi vì cậu là quái vật nam không ra nam nữ không ra nữ, ai cũng chê cười, cậu căn bản không có cách nào kế thừa gia nghiệp Cố gia, ngược lại trở thành một điều sỉ nhục.
Cố Trường Đình khi còn nhỏ không hiểu, nhưng cậu biết người Cố gia đều không thích mình, bao gồm cả chính cha ruột.
Cố Trường Đình từ nhỏ đã bị người khác chê cười, bị người chỉ chỏ, nói cậu ẻo lả, nói cậu là quái vật song tính, nói cậu bất nam bất nữ. Cố Trường Đình lúc ấy quá nhỏ căn bản không hiểu, không biết mình đã làm sai cái gì.
Tuy rằng như thế nhưng Cố Trường Đình cũng coi như mệnh tốt, cha cậu chán ghét cậu như vậy, sau khi mẹ chết liền bao dưỡng một đống tiểu tình nhân, nhưng lại không thể sinh ra thêm một đứa con trai nào, ngay cả con gái cũng không.
Cha Cố Trường Đình chán ghét cậu, không muốn Cố Trường Đình ở trước mắt ông ta, khi Cố Trường Đình còn nhỏ, liền dứt khoát đem cậu ném tới thâm sơn cùng cốc, mắt không thấy tâm không phiền, tùy tiện tìm một gia đình để Cố Trường Đình ở lại nơi đó, thông báo với bên ngoài là để đại thiếu gia Cố gia thể nghiệm sinh hoạt.
Cố Trường Đình chính là từ nhỏ chịu khổ mà lớn lên, có cái khổ gì mà cậu không ăn qua? Căn phòng nhỏ trước mắt này, điều kiện thậm chí so với căn phòng năm đó Cố Trường Đình ở còn tốt hơn.
Lúc này trước mặt Cố Trường Đình là một người đàn ông. Người đàn ông kia thoạt nhìn cũng ngang tuổi Cố Trường Đình, hắn cũng ngồi trên ghế gấp, phía dưới mặc quần đùi vải thô, trên thân để trần, tám khối cơ bụng trắng trợn phô bày, phối hợp với làn da tiểu mạch, tuyệt đối là cấp bậc siêu mẫu. Chỉ là khuôn mặt kia......
Mặt hẳn cũng không tồi, nhưng hiện tại dơ cực kỳ. Cố Trường Đình hoài nghi hắn là ra mương nước lăn lộn mới như vậy, trên mặt toàn là vết bẩn, khiến người ta nhìn một lần liền không đành lòng nhìn lần thứ hai.
Từ lúc Cố Trường Đình ngồi đối diện với hắn, người đàn ông này vẫn cứ cười ngây ngô không ngừng, cười đến mức phía sau lưng Cố Trường Đình dựng hết lông tơ, còn hoài nghi không biết hắn có phải tên ngốc hay không.
Nam nhân cao lớn cực kỳ, theo Cố Trường Đình thì chỉ sợ phải gần 1m9.
Trong nháy mắt nhìn thấy người đàn ông cao lớn như vậy, Cố Trường Đình đều bị dọa ngốc, trong lòng bồn chồn. Cậu là muốn tìm một người để kết hôn, tuy rằng không có yêu cầu cụ thể gì về bề ngoài, cũng không yêu cầu đối phương phải giống nhe chim nhỏ nép vào người, nhưng không ngờ nam nhân so với cậu cao lớn hơn nhiều như vậy a.
Bất quá nghĩ lại thì không thể lùi bước, nếu hôm nay không thành công, chỉ sợ cậu ngày sau ở Cố gia mỗi bước sẽ càng thêm nguy hiểm.
Cố Trường Đình, Cố gia đại thiếu gia, muốn kết hôn, thiệp mời ba tháng trước đã phát ra, hôn lễ trước mắt chỉ còn cách ba ngày, nhưng cô dâu lại hối hôn chạy trốn, ném lại một đống chuyện phiền toái cho Cố Trường Đình.
Cố Trường Đình kỳ thật cùng cô dâu cũng chỉ mới gặp mặt hai lần, bọn họ là thương nghiệp liên hôn, đều đã ước định xong, sau khi kết hôn sẽ sống cuộc sống của riêng mình, sẽ không ở cùng một chỗ, cũng sẽ không can thiệp đến sinh hoạt của đối phương, chỉ cần không bị truyền thông chụp lại bằng chứng ngoại tình là được.
Nhưng bây giờ, ngay trước khi hôn lễ tiến hành, lại có người ở giữa làm khó dễ, muốn xem Cố Trường Đình bị chê cười, câu dẫn cô dâu chạy trốn.
Ba ngày sau Cố Trường Đình phải kết hôn, lại không có cô dâu, không biết bao nhiêu người chờ xem Cố Trường Đình mất mặt, không chỉ là người ngoài, ngay cả người Cố gia cũng thế. Người Cố gia cũng không muốn Cố Trường Đình kết hôn, đặc biệt là liên hôn, như vậy căn cơ của Cố Trường Đình ở Cố gia sẽ càng ngày càng ổn, đến lúc đó cha cậu cho dù không muốn cậu kế thừa gia nghiệp, cũng sẽ không thể không làm như vậy.
Cố Trường Đình biết, chuyện cô dâu hối hôn đều là trò quỷ do mẹ nhỏ của cậu làm ra, tìm người đến trước mặt cô dâu vừa đấm vừa xoa, nói với cô dâu cậu là song tính nhân, sau khi kết hôn nhất định sẽ bị người ta chê cười, còn tìm một tiểu thịt tươi đến câu dẫn.
Mẹ nhỏ kia của Cố Trường Đình vẫn còn đang nằm mơ, nghĩ sau này có thể sinh cho Cố gia một tiểu thiếu gia, thay thế địa vị của Cố Trường Đình, nơi nào chịu để Cố Trường Đình nhanh như vậy liền trụ vững gót chân?
Mẹ nhỏ của Cố Trường Đình không chỉ phá hôn sự của cậu thất bại, còn tìm một lão già sắp 50 tuổi, nói là bác hai của cô ta, muốn để Cố Trường Đình cùng bác hai cô ta kết hôn, muốn khống chế Cố Trường Đình, còn giả mù sa mưa nói làm như thế thì có thể lấy lại mặt mũi cho Cố gia, rốt cuộc thì thiệp mời đều đã phát, không kết hôn cũng sẽ bị người khác chê cười.
Hoang đường nhất chính là, cha cậu cũng cảm thấy tiểu tình nhân của ông ta nói rất đúng, còn đồng ý để Cố Trường Đình cùng lão già 50 tuổi kia nhanh chóng kết hôn. Nói Cố Trường Đình thân thể rách nát, người ta không chê đã là chuyện tốt rồi.
Cố Trường Đình tức giận đến rét lòng, nhưng cậu trong lòng cũng hiểu rõ, chính mình tuyệt đối không thể ngồi chờ chết, nhất định phải giải quyết vấn đề này.
Cậu muốn tìm một người thế thân cho hôn lễ ba ngày sau, phải tìm một người hàm hậu thành thật, sẽ không chê cười thân thể mình, cậu chịu đủ người khác chỉ trỏ rồi......
Cố Trường Đình chìm sâu vào suy nghĩ, mà người đàn ông cao lớn đối diện sau khi nghe được lời cậu nói liền lộ ra một ít biểu tình kinh ngạc, nhìn Cố Trường Đình nói: "Thực xin lỗi, tôi không nghe rõ, cậu là nói......"
Cố Trường Đình cảm thấy hắn không phải là không nghe rõ, bởi vì khuôn mặt đầy bùn đất của hắn đều đã hồng thành một mảnh, bộ dáng thoạt nhìn đặc biệt ngượng ngùng.
Cố Trường Đình ho một tiếng, dứt khoát nói: "Tôi là đang hỏi anh có nguyện ý cùng tôi kết hôn không, tôi có thể cho anh tiền, cảm thấy không đủ, muốn bao nhiêu anh cứ nói, anh nếu muốn nhà hoặc xe, đều có thể."
Người đàn ông cao lớn vội vàng nói: "Tôi không muốn lấy tiền."
Cố Trường Đình vừa nghe liền nhíu mày, hỏi: "Vậy anh muốn cái gì?"
Người đàn ông cao lớn nghe cậu hỏi, đột nhiên lại ngượng ngùng không lập tức trả lời, ngược lại hỏi cậu: "Cậu thật sự muốn gả cho tôi sao?"
Người đàn ông cao lớn giống như không nghe ra có gì khác nhau, ngây ngô cười gãi đầu: "Tôi chính là không dám tin, thật giống như bánh trên trời rớt xuống, cậu đẹp như vậy, lại muốn cùng tôi kết hôn......"
Cố Trường Đình đích xác lớn lên thực sự không tồi, có lẽ bởi vì cậu là người song tính, cho nên Cố Trường Đình lớn lên cũng không cường tráng mà có điểm cao gầy.
Gen cha mẹ cậu không tồi, đặc biệt Cố Trường Đình theo mẹ nhiều hơn, khuôn mặt kia lớn lên so với mấy tiểu minh tinh trên TV còn đẹp hơn nhiều. Nhưng dáng người Cố Trường Đình không tính là cao, cũng 1m75, nhưng khi đứng đối diện với người đàn ông kia, cảm giác lại nhỏ hơn một nửa.
Cố Trường Đình bởi vì nguyên nhân thân thể, phi thường chán ghét người khác nghị luận diện mạo của mình. Cậu ngày thường đều xụ mặt, dáng vẻ người sống chớ gần, người quen của cậu đều biết, tuyệt đối không thể bình phẩm diện mạo của Cố đại thiếu gia.
Nhưng cái tên đàn ông cao lớn này lại quá thành thật, vẫn còn đang thao thao bất tuyệt khen Cố Trường Đình đẹp.
Người đàn ông ngây ngô cười tiếp tục nói: "Cậu lớn lên đẹp như vậy, tôi có thể cưới cậu làm vợ là may mắn của tôi. Mẹ tôi nói, tên ngốc như tôi, Tiểu Hồng thôn kế bên cũng không thèm nhìn. Cậu so với Tiểu Hồng thôn kế bên còn đẹp hơn!"
Cố Trường Đình mí mắt nhảy không ngừng, trên trán gân xanh cũng sắp nhảy ra ngoài, nhưng khi thấy vẻ mặt chân thành của hắn, tựa hồ không có chút xíu nào giễu cợt mình, Cố Trường Đình vẫn nhịn xuống.
Cố Trường Đình nói: "Vậy là anh đồng ý sao?"
Người đàn ông gật đầu như đảo tỏi: "Đồng ý đồng ý, tôi nguyện ý tôi nguyện ý!"
Cố Trường Đình nhìn hắn bộ dáng gấp gáp có chút buồn cười, bất quá vẫn là nhẹ nhàng thở ra: "Vậy anh thu dọn dẹp áo quần một chút, cùng tôi trở về, ba ngày sau liền tiến hành hôn lễ."
Cố Trường Đình đứng lên, muốn đến bên ngoài xe chờ hắn thu thập đồ đạc. Người đàn ông cũng đứng lên theo, còn đi trước một bước.
Cố Trường Đình lúc này phải ngước lên mới nhìn được hắn, tức khắc cảm thấy nam nhân thật là cao, nếu không phải cười ngây ngô thì khẳng định sẽ mang lại cảm giác áp bách mười phần.
Người đàn ông vội vàng ngăn cậu lại: "Chờ, chờ một chút!"
"Làm sao vậy?" Cố Trường Đình nói: "Anh còn có vấn đề gì sao?"
Người đàn ông có điểm ngượng ngùng, mặt dơ hề hề lại đỏ ửng, còn hồng tới tận cổ: "Chúng ta thật sự sẽ kết hôn sao?"
Cố Trường Đình nghe hắn ấp úng hỏi mãi liền nói: "Đương nhiên, bằng không tôi lái xe cả một ngày trời đến đây làm gì."
Người đàn ông vẻ mặt vui sướng, lại ngượng ngùng, nói: "Vậy tôi có thể hôn cậu được không?"
"Cái gì?" Cố Trường Đình nhất thời cảm thấy lỗ tai mình bị hỏng rồi hoặc khả năng là cậu xuất hiện ảo giác, vẻ mặt không thể tin ngẩng đầu nhìn người đàn ông.
Người đàn ông còn chưa nói xong, Cố Trường Đình đã lập tức phản đối: "Không được."
Cố Trường Đình tìm hắn tới là để cứu vãn tình thế, nghĩ người nhà quê hẳn là tương đối hàm hậu thành thật, cũng sẽ không phải dạng ngươi lừa ta gạt, sau khi kết hôn có thể ít gây ra chuyện phiền toái. Cậu cũng không phải thật sự muốn cùng người đàn ông này phát sinh quan hệ gì.
Nam nhân gãi gãi đầu, nghe Cố Trường Đình kiên quyết phản đối cũng không mất mát, ngược lại lộ ra biểu tình bừng tỉnh đại ngộ: "Nói cũng đúng."
Cố Trường Đình nhẹ nhàng thở ra, nhưng là mới thở ra một nửa, liền nghe hắn nói câu tiếp theo, quả thực không đem cậu tức chết không được mà.
Người đàn ông chân thành nói: "Chúng ta còn chưa thành thân nữa! Ba ngày sau thành thân ta có phải liền có thể hôn miệng nhỏ của cậu đúng không?"
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT