Vì Bạn Lữ, Vai Ác Này Cũng Có Thể Không Làm

TG1: Nghiên cứu viên tâm thần x Thể thực nghiệm (2)


3 tuần

trướctiếp

“Tiến sĩ Khang, đây là thể thực nghiệm mà ngài đã yêu cầu, xin vui lòng ký nhận.”

Nhân viên vận chuyển thể thực nghiệm mặc đồ bảo hộ, cầm tài liệu điện tử trao đổi với Vu Yếm.

Hai người vận chuyển còn lại thì tháo bỏ hai lớp cách ly, lộ ra một chiếc hộp vận chuyển bán trong suốt. Luồng khí lạnh tỏa ra khiến người ta cảm thấy đây hẳn là một hộp bảo quản lạnh.

Về phần vật thể bên trong, nó nằm co ro lại, không động đậy, như thể đã chết.

Vu Yếm kiểm tra tài liệu giao nhận, nhận được một phần thông tin về thể thực nghiệm cấp S này.

Lật qua một lượt, y nhận thấy những thông tin này chỉ là giản lược.

Nghe nói thể thực nghiệm này đã trải qua nhiều thí nghiệm, nhưng tài liệu liên quan đến các thí nghiệm đó rõ ràng sẽ không được giao cho y.

Nhân viên vận chuyển thu gọn tài liệu và nhanh chóng rời đi, chỉ còn lại Vu Yếm và ba trợ lý nghiên cứu của y.

Vu Yếm đi đến trước hộp vận chuyển cao nửa người, cúi xuống nhìn gần.

Bên trong hộp vận chuyển có nhiệt độ rất thấp, vật liệu giống như kính phủ một lớp sương mù, vì vậy y chỉ có thể thấy một hình bóng mờ nhạt.

Nhiệt độ thấp này là để thể thực nghiệm rơi vào trạng thái ngủ đông, thuận tiện cho việc vận chuyển, đồng thời cũng để kìm hãm virus trên thực thể.

Số hiệu của thể thực nghiệm này là SV-012, S đại diện cho cấp độ của nó, V thì cho biết hướng nghiên cứu chính của nó là virus.

Thông tin đơn giản đó cho thấy nó đã mang theo hơn hai mươi loại virus chết người.

Đây là một nguồn lây nhiễm khổng lồ, không lạ gì khi người vận chuyển phải mặc đồ bảo hộ ngay cả khi chưa mở hộp.

“Chuyển nó vào hộp quan sát, giải phóng trạng thái nhiệt độ thấp, đưa vào khu nuôi dưỡng.”

Vu Yếm ra lệnh cho Tiểu Cao làm việc này, bản thân y thì đứng bên cạnh quan sát.

Y nhìn cách Tiểu Cao thao tác các thiết bị, lặng lẽ đối chiếu với ký ức của Khang Thế.

Sau khi xuyên qua, hệ thống đã truyền đạt cho y một số ký ức của Khang Thế để y nhanh chóng hòa nhập với danh tính này.

Tuy nhiên, việc tiếp nhận toàn bộ ký ức của một người dễ gây ra sự nhầm lẫn nhận thức, vì vậy những ký ức thuộc về Khang Thế đã được xử lý, khá mơ hồ.

Vu Yếm không thể vì những ký ức này mà hoàn toàn nắm vững nghiên cứu và kiến thức của người khác, nhiều việc vẫn cần phải từ từ làm quen.

Khu nuôi dưỡng sau hai ngày bố trí đã gần đạt được hiệu ứng “rừng nhiệt đới” mà Vu Yếm mong muốn, có cây xanh và đá giả.

Hộp quan sát mới chứa thực thể nguy hiểm được cẩu vào trong “rừng nhiệt đới”, Vu Yếm cuối cùng cũng nhìn rõ được hình dạng của đối phương.

Thể thực nghiệm cuộn tròn trong hộp trong suốt, hình dáng gần như là một thanh niên gầy gò của con người.

Mái tóc màu xám bạc dài ngang vai, làn da lộ đầy những vết sẹo mới cũ, sâu nông đan xen, những vết sẹo khâu lan ra đến cổ, ngực và các vùng khác.

Toàn bộ cơ thể của hắn như thể đã bị cắt ra hàng trăm lần rồi khâu lại.

Thực thể biến dị cấp thấp là dạng động vật, mức độ tương đồng với hình dạng con người càng cao, thì chứng tỏ quá trình tiến hóa càng thành công, và cấp bậc cũng càng cao.

Sự khác biệt lớn nhất giữa thể thực nghiệm này với con người có lẽ là ở lưng của hắn.

Xương vai của hắn có hai cánh thịt gắn vào cơ thể, một cánh bị thiếu nửa trông cũng đã tàn tạ, rách nát, vô vọng che chở cho cơ thể.

[Đinh—— Đã bắt được mục tiêu nhiệm vụ của thế giới này, hiện đang kích hoạt chế độ giám sát dữ liệu.]

Khi Vu Yếm quan sát thể thực nghiệm, hệ thống hiện lên thông báo kịp thời.

Kèm theo thông báo của hệ thống, Vu Yếm thấy các dữ liệu hiện lên trên đầu thể thực nghiệm.

[Giá trị sinh mệnh hiện tại: 2100 (nguy kịch)]

[Tình trạng hiện tại: Tỉnh táo (giá trị đau đớn quá cao)]

[Cảm xúc hiện tại: Tỉnh táo, bình tĩnh]

Ngoài ra còn có một hàng dữ liệu được đánh dấu đỏ [Giá trị nguy hiểm: 60100]

Giá trị nguy hiểm đánh dấu đỏ chính là điều Vu Yếm, một người giám sát, cần phải đặc biệt chú ý, theo như hệ thống đã nói, nếu giá trị nguy hiểm vượt quá một trăm, thì phải xử lý ngay lập tức.

Trước khi ký hợp đồng xuyên không, Vu Yếm đã tìm hiểu về công việc mình phải đảm nhận.

Thế giới mà y xuyên không đến là một thế giới rất có khả năng xảy ra tuyệt chủng sinh học, và nguyên nhân chính là “kẻ phản diện” này.

Để cân bằng, hệ thống đã thiết lập một “nhân vật chính” để kiểm soát kẻ phản diện trong thế giới này.

Nhưng trong dự đoán, nhân vật chính vẫn có khả năng thất bại lớn, vì vậy hệ thống đã chọn một người từ thế giới khác không nằm trong chuỗi nhân quả của thế giới này để giám sát kẻ phản diện, nhằm giảm thiểu rủi ro.

Trước đó, hệ thống đã nhiều lần nhấn mạnh sự đáng sợ và nguy hiểm của kẻ phản diện, giờ đây khi Vu Yếm gặp hắn ta, chỉ cảm thấy thật là một kẻ xui xẻo đáng thương.

“Nó sao không động đậy gì cả, không lẽ đã chết rồi?” Tiểu Cao lo lắng hỏi.

Cậu ta sợ nếu thể thực nghiệm chết đi, sếp sẽ trút giận lên đầu họ.

“Không chết đâu.” Vu Yếm trả lời.

Không chỉ không chết, nó còn đang tỉnh táo. Còn lại hai điểm sinh mệnh, vả lại được vận chuyển trong nhiệt độ thấp như vậy mà vẫn giữ được sự tỉnh táo, đúng là một sinh vật kiên cường.

“Đây là thực thể cấp S à, lần đầu tiên thấy, thực sự giống người thật quá.” Một trợ lý nghiên cứu ở lại nhỏ giọng nói, mặt có vẻ hơi không đành lòng.

Trợ lý nghiên cứu bên cạnh cô lập tức kéo cô lại, ra hiệu để cô không nói những lời như vậy trước mặt cấp trên.

Cả viện nghiên cứu đều biết, Khang Thế ghét nhất là các sinh vật biến dị. Nói rằng chúng giống như con người, Khang Thế sẽ coi đó là sự xúc phạm, chắc chắn sẽ nổi giận.

Nhận ra mình đã nói sai, sắc mặt của nghiên cứu viên trở nên trắng bệch.

Vu Yếm không nhìn họ, giả vờ như không nghe thấy, rót một cốc trà nóng, rồi quay người nói: “Không còn việc gì nữa, các cậu về phòng thí nghiệm của mình đi.”

Ba trợ lý nghiên cứu lập tức vội vã rời khỏi.

Ngay khi họ vừa đi thì có một vị khách đến.

Đó là Lục Thu Phong, một trong bốn nghiên cứu viên cao cấp của viện nghiên cứu, là người phụ trách phòng bên cạnh.

Người này có mối quan hệ khá tốt với Khang Thế trước đây, chủ yếu vì cả hai đều không thân thiện với sinh vật biến dị, cùng thuộc về nhóm “ghét sinh vật biến dị”.

Khang Thế thích tra tấn các thể thực nghiệm, Lục Thu Phong cũng có những phương pháp rất tàn nhẫn.

Vì thế, khi hai người khác không có động tĩnh gì, Lục Thu Phong là người đầu tiên đến xem.

“Ôi, đây là thể thực nghiệm cấp cao sao? Quả thật là hàng cao cấp, thật sự trông giống người.”

Lục Thu Phong nhìn vào hộp quan sát một lúc, cười mỉm nói.

“Sao không động đậy, lật nó ra xem mặt, không biết mặt nó thế nào.”

Lục Thu Phong đã bận rộn một thời gian, chưa thấy “Khang Thế” mấy ngày gần đây, lúc này đưa ra ý kiến mà không thấy phản hồi, quay đầu lại thì thấy người đang nằm trên ghế thư giãn uống trà.

Tóc của “Khang Thế” thường ngày gọn gàng giờ rũ xuống trán, khiến hình ảnh của “Khang Thế” trông trẻ hơn nhiều.

Tư thế thoải mái, lơ đễnh, khác hẳn với vẻ trang nhã nghiêm túc thường thấy.

Lục Thu Phong ngạc nhiên nhìn y, sau mới nhận ra có điều không đúng.

“Không đúng, Khang Thế, món đồ chơi mà cậu mong chờ đã đến tay, lại cứ để đó mà không bắt đầu hành động? Không giống cậu chút nào.”

“Và khu nuôi dưỡng này, sao lại để nhiều thứ lộn xộn như vậy? Cậu từng nói khu nuôi dưỡng để quá nhiều thứ sẽ cản trở việc quan sát thể thực nghiệm, mà cậu lại thế này…”

Vu Yếm liếc nhìn anh ta: “Trưa nay cùng đi ăn cơm trong căng tin không?”

Lục Thu Phong: “… Tôi đang nói về thể thực nghiệm.”

Vu Yếm: “Trưa nay hãy gọi tôi.”

Dù Lục Thu Phong cũng chẳng phải hạng tốt đẹp gì, nhưng nếu là kẻ tử tế thì đã không cùng bọn với “Khang Thế”. Nếu anh ta đã chủ động đến tìm, vậy cũng tốt, mượn cơ hội này làm quen với các khu vực khác của viện nghiên cứu cũng không tồi.

Không thể xúi giục Khang Thế hành hạ thể thực nghiệm mới, Lục Thu Phong chán nản bỏ đi.

Không còn ai quấy rầy, Vu Yếm chậm rãi xem qua tài liệu về thực thể 012.

Sau khi đọc thông tin ít ỏi đó vài lần, y ngẩng đầu lên nhìn bể rừng nhiệt đới và nghỉ ngơi, phát hiện điểm sinh mệnh đáng thương của 012 đã giảm xuống còn 1, chỉ còn một chút nữa là nguy kịch.

Trông có vẻ hắn ta sắp chết tới nơi rồi.

Phần rắc rối nhất của nhân phản diện chính chính là đây. Họ không thể để giá trị nguy hiểm của đối phương vượt quá mức tiêu chuẩn, cũng không thể để đối phương chết sớm khi họ không đáng phải chết.

Nếu hắn chết sớm, ảnh hưởng đến cốt truyện tiếp theo, nhân vật chính sẽ không thể nghiên cứu ra một loạt thuốc tiến hóa.

Vu Yếm gọi hệ thống.

[Hệ thống, hắn sắp chết rồi sao? Liệu có liên quan đến tôi không?]

[Người giám sát cần hoàn thành cốt truyện gốc, sử dụng thuốc cao cấp để cứu kẻ phản diện, kéo dài sự sống của hắn.]

Vu Yếm nhớ lại chủ cũ đã bỏ ra số tiền lớn để có được một loại thuốc kích thích sinh mệnh cao cấp, hiện đang được lưu trữ trong két thuốc.

Không còn cách nào khác, y phải tiếp tục cốt truyện.

May mắn là nghiên cứu sinh vật biến dị y chưa làm được, nhưng chữa bệnh cứu người thì vẫn là chuyên môn của y.

Mặc đồ bảo hộ để cách ly virus trên thể thực nghiệm, Vu Yếm lấy thuốc rồi bước vào khu nuôi dưỡng.

Y mò mẫm xung quanh hộp quan sát, nhấn nút, hộp quan sát mở ra, lộ ra người đang hấp hối bên trong.

Quần áo bảo hộ được làm từ chất liệu đặc biệt, không hề cồng kềnh kể cả đôi tay của Vu Yếm đã đeo qua găng tay thì khi chạm vào cơ thể 012, thậm chí có thể cảm nhận được làn da lạnh lẽo và trơn nhẵn của hắn ta.

012 bị bó chặt nên việc tiêm thuốc không hề dễ dàng, Vu Yếm ấn vai của hắn cố gắng mở ra.

Theo chuyển động của y, 012 cũng cử động.

Hắn đột ngột xoay mặt, lộ ra đôi mắt màu bạc giống như tóc của hắn.

Đôi con ngươi quá trong suốt khiến người ta cảm thấy hơi sợ hãi, đặc biệt là khi trong mắt hắn không có bất kỳ cảm xúc nào.

Nhìn thấy đôi mắt của hắn, có lẽ rất ít người cảm thấy hắn là một “người”, đây là đôi mắt của một sinh vật không có cảm xúc.

Dựa vào trạng thái trên đầu, Vu Yếm đã biết nó tỉnh táo, không bị sự xuất hiện của mắt nó làm sợ hãi, chỉ nhìn thêm một chút vào con ngươi dọc của hắn, rồi lấy thuốc và pha chế.

012 chăm chú nhìn Vu Yếm, đột nhiên ngẩng đầu, tư thế như chuẩn bị tấn công.

Vu Yếm không chớp mắt, y đẩy hắn ra sau, dùng kinh nghiệm xử lý những người say rượu ầm ĩ ở bệnh viện trước đây, giữ chặt khống chế bệnh nhân, thuận lợi tiêm thuốc vào cơ thể của hắn.

Kim tiêm xuyên qua cơ thể đầy thương tích, đôi cánh tàn tạ của 012 run rẩy, quét qua tay Vu Yếm rồi lại không còn sức mà rủ xuống.

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp