Loài bướm này có hai đôi cánh tuyệt đẹp. Ban đêm, cánh của chúng phát ra ánh sáng xanh lam mờ ảo, còn vào ban ngày lại có đủ màu sặc sỡ, mỗi khi vỗ cánh sẽ ánh lên những bụi phấn lấp lánh li ti.
012 cũng có chút tương đồng, bởi trên da của 012 cũng có chất liệu lấp lánh tương tự.
Kể từ khi bị ong bụng vàng đốt, 012 không còn lại gần đàn ong đang bận rộn xây tổ nữa. Hắn thường xuyên dõi theo những con bướm sặc sỡ bay lượn, đôi khi nhìn cả ngày không chán.
Thỉnh thoảng, mười mấy con bướm phấn lấp lánh sẽ bay đến gần 012, đậu trên da hắn.
Cảnh tượng này đẹp đến kỳ lạ, như là một thần linh trong rừng rậm, vài trợ lý nghiên cứu tình cờ thấy cảnh này mắt không khỏi lóe lên.
“Ôi, nhìn kìa, ngay cả bướm cũng ưu ái người đẹp, muốn đậu trên người hắn.” Trợ lý Tiểu Phan xúc động nói.
Vu Yếm đi qua phía sau họ, giải thích: “Bướm phấn lấp lánh sẽ tích trữ độc tố. Chúng đậu trên da 012 là để hút mồ hôi có chứa virus trên người hắn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play