Tiếu Nương không thích ầm ĩ với hắn, cũng biết người này nói được làm được nên chỉ có thể ngồi ngay ngắn trên tảng đá cho hắn chải tóc.
Chỉ là chải một hồi lâu, Trụy mã kế quả nhiên là lung lay sắp đổ khiến cho người ta lo lắng không thôi, nhưng cuối cùng cũng có thể xuất phát rồi.
Hoắc Tùy Phong cùng Tưởng Vân Sinh cưỡi ngựa còn Tiếu Nương thì ngồi trong xe cùng với Hồng Bình, một đường nói chuyện phiếm cũng không cảm thấy nhàm chán.
Từ trong miệng Hồng Bình, Tiếu Nương biết thân cha của Tưởng Vân Sinh, Lương Hàm, sau khi bọn họ thành hôn lại tới náo loạn mấy lần. Lúc sau ở ngay trước mặt người nhà họ Lương, Hồng Bình bẻ gãy cổ con ngựa kéo xe còn sống sờ sờ của bọn họ, ngay cả bạc bồi thường ngựa cũng không dám đòi, cũng không còn tới nữa.
Vẻ mặt của Tiếu Nương không ủng hộ, Hồng Bình hỏi bản thân nàng ấy làm có gì không ổn. Tiếu Nương nói những cái khác cũng chẳng có gì, chỉ cảm thấy nàng ấy cùng với sư đệ - người đánh vỡ sọ con chó dại lúc nhỏ đều là ngược đãi động vật.
Hồng cô nương toét miệng cười vui vẻ, cảm thấy góc nhìn của vị Huyện chủ này thật là mỹ diệu kỳ dị, nàng ấy còn giải thích nếu như Vương pháp cho phép thì nàng ấy muốn trực tiếp vặn cổ công công.
Tiếu Nương biết Hồng cô nương chính là không có hiện trường gây án thích hợp, bằng không nói không chừng sẽ biến thành hành động. Nhưng cũng chỉ có nhi tức hung hãn như thế này mới có thể làm cho vị công công vô lại kia sợ hãi. Nghĩ đến chuyện sau này gã ta còn muốn ầm ĩ nhi tử, cũng phải cân nhắc đến cửa Hồng Bình này một chút.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT