Thịnh Hiên không tiếp tục đuổi theo nữa mà chỉ đứng đó nhìn theo hướng cỗ kiệu của nàng đi khỏi, mặt mày đau khổ.
Tiếu Nương ngồi trong kiệu cũng yếu ớt thở dài một hơi, thật ra trong lòng của nàng không hề bình tĩnh như những gì thể hiện bên ngoài, nhưng nàng cũng không muốn tốn quá nhiều sức lực để suy nghĩ về mấy chuyện vô vị như thế này. Sau khi xuống kiệu, Tiếu Nương lập tức vội vàng làm bản vẽ quy hoạch, làm dự toán, trong đầu chồng chất nhiều thứ nên không có nhiều thời gian suy nghĩ đến mấy chuyện cũ.
Cuộc sống sau khi về quê chung quy vẫn thảnh thơi hơn khi sống ở Kinh thành.
Nhất là đối với trẻ nhỏ, Thịnh Ca và tiểu muội đều chơi đến mức điên cuồng, cả hai hết sức yêu thích việc đến ven sông đuổi vịt.
Trước đó vài ngày, Thịnh Ca còn ôm một con chó nhỏ từ trang viên của tá điền trở về, tiểu muội thì lẩm bẩm muốn mang thêm một con mèo nhỏ nữa về cùng.
Tiếu Nương vội vàng làm xong dự toán, những chuyện còn lại đã có quản sự lớn nhỏ khác nhau phụ trách, nếu có chuyện gì phát sinh bẩm báo lại với nàng là được. Sau đó nàng liền có chút thời gian rảnh rỗi dẫn theo đệ đệ muội muội và nha hoàn tôi tớ đến trang viên nằm cạnh hồ đếm vịt, đuổi chó. 
Nhưng có lẽ ông trời không muốn cho nàng được thanh nhàn, vì thế đã gửi đến mấy người làm cho nàng chán ghét.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play