Chuyện này thật sự là cho Diêu thị buồn chán không thôi.
Thế nhưng may là lúc trước trong thư chỉ uyển chuyển từ chối mấy món quà mà Nhị thúc đưa đến chứ chưa hề xé rách mặt, vẫn còn đường sống để xoay chuyển.
Thế là không thiếu được chuyện để người nhà mình đi trang viên kia nhìn xem, thuận tiện nối kết lại một chút tình nghĩa huynh đệ.
Từ trước đến nay, Chử Cẩn khi gặp chuyện đều rụt đầu, nếu như gặp chuyện liền muốn mắng Diêu thị có tầm nhìn hạn hẹp. Bây giờ Nhị đệ một đường vinh quang thăng chức thành Đại quan Nhất phẩm, muốn về quê làm một chuyện lớn như vậy, thế mà trước đó cũng không nói qua với mình có thể thấy được là đang giận mình.
Đều do phụ nhân nội phòng này xúi giục, huyên náo khiến cho huynh đệ Chử gia phân tâm. Nếu như không phải là nàng ta, sao lại xuất hiện cái bức tường phân viện chói mù mắt như đang đánh vào mặt hắn ta chứ?
Thật sự không thể nào thiếu một trận cãi vã ầm ĩ, oán hận Diêu thị làm tiền đồ của hắn ta lở dở.
Diêu thị cũng khóc lóc sướt mướt, nói thẳng ra là vì Chử gia bọn họ, vậy mà bao nhiêu sai trái rơi hết xuống người nàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT