Trong đợt cung biến vừa rồi, phụ thân Tiêu Nguyệt Hà xem như chết yểu, không qua được khảo nghiệm vàng thật không sợ lửa. May mà lão thái gia Tiêu Diễn ngăn cơn sóng dữ, phối hợp với Hoắc Quận vương đánh vào trong cung.
Tôn tử Tiêu Nguyệt Hà lại không chịu thua kém, thà chết chứ không chịu khuất phục, bị thanh kiếm sắc bén chém đứt gân chân nhưng bảo toàn cốt khí mà người Tiêu gia nên có.
Lúc ấy Tiêu Thăng đích thân viết văn thư quy phục, bị Vạn tuế ngấm ngầm sai người xé bỏ. Nhưng Tiêu Thăng không còn cách nào trấn ở Binh bộ nữa, mà để Tiêu Nguyệt Hà thay thế phụ thân, làm chủ Binh bộ, nhưng người hắn tàn tật không thể lên ngựa vác thương, cùng lắm chỉ để biểu dương một chút ân oán rõ ràng, thưởng phạt có độ của Vạn tuế mà thôi.
Phong quang của Tiêu gia ở Binh bộ ngày xưa không còn nữa, sau này Tiêu Thế tử chẳng qua chỉ theo chân một đám trọng thần văn thư Binh bộ, sống không có lý tưởng mà thôi.
Không ngờ hôm nay cùng nhau uống rượu với vài đồng liêu mới vào, lại nhìn thấy Hoắc Tùy Phong dựa gần vào xe ngựa trò chuyện trên phố.
Có người quen biết liền gọi Hoắc Tùy Phong đến.
Mấy vị công tử đều mười bảy mười tám trạc tuổi nhau, thấy Hoắc Tùy Phong đi đến, từ khoảng cách thật xa đã trêu ghẹo nói: “Ta nói này Sùng Chính Quận vương, huynh đây chính là không kịp đợi à? Ở bên đường ngăn đón xe ngựa của nữ quyến Chử gia, nếu chúng ta không gọi, huynh cùng tiểu thư của Chử gia có thể nói mãi không hết chuyện sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play