Lại nói đến, trên đường đi Tây Bắc, nữ quyến của Chử phủ cũng thật vất vả.
Chưa kể đến chuyện đường đi xóc nảy, trên đường còn khô hạn thiếu thốn nước. Đừng nói đến tắm rửa, có một đoạn đường thiếu chút nữa không có chút nước nào, ngay cả uống nước cũng phải cẩn thận từng li từng tí, sợ uống nhiều quá đến bữa tiếp theo sẽ phải chịu khát.
Cho nên sau khi đến được trọng trấn ở Tây Bắc, Tiếu Nương tắm nước nóng xong, uống một bát súp nấm trắng ngọt được đầu bếp bưng lên, sau đó thả mình lên giường ngủ một giấc quên trời quên đất.
Lương Vân Sinh đến vào giữa trưa, thế nhưng Tiếu Nương vẫn chưa rời giường, tóc tai bù xù phải tốn một thời gian chải chuốt.
Lúc Hồng Bình vừa nghe Lương Vân Sinh đến, đôi mắt liền sáng lên, vội vã muốn đi gặp hắn, lại bị Tiếu Nương đang đuổi theo từ viện tử ra kéo lại: “Hắn đi cả đường dài đến gặp ngươi, còn so đo chút thời gian này hay sao? Để hắn chờ thêm một chút.”
Lương Vân Sinh kia quỳ gối trước cửa phủ, nếu như Hồng Bình lộ diện quá sớm chẳng phải là bị động hay sao? Đã vậy để hắn quỳ trước đã, chờ đến khi mất mặt rồi mới cho đứng lên nói chuyện.
Nhất thời Hồng Bình bị Tiếu Nương giữ chặt, mới có thể tỉnh táo lại sau khi nghe được tin tức Lương Vân Sinh đuổi đến Tây Bắc, cả người liền lộ ra vẻ căng thẳng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play