Vâng, nếu có thể, Ngô Tiếu tiếu thật sự muốn nói với Thế tử gia: “Đáng tiếc là ngài cầm nhầm kịch bản vai phụ mất rồi, bằng không dựa vào kỹ năng dụ dỗ con gái nhà người ta, ngài nên là người cưới tám người thê thiếp mới đúng!”
Tuy nhiên nghĩ lại thấy cái này cũng không đúng, danh sách thê thiếp của Thế tử gia mặc dù không bằng. Thế nhưng mà kiểu nhân tình kỹ nữ xinh đẹp động lòng người gì đó thật sự là không dưới mười người, Thế tử gia què chân kia cũng là một tay đáng gờm trong chuyện hưởng thụ cuộc sống xa hoa đàng điếm.
Nghĩ đến cái này, Ngô Tiếu Tiếu thật sự có đầy một bụng mấy lời chê bai châm chọc, thế nhưng còn phải giữ gìn mặt mũi thể diện cho Tiêu Nguyệt Hà, nên nhất thời mấy lời này mắc lại trong cổ họng.
Nàng khó có thể mở miệng, Hồng Bình đứng bên cạnh thật sự tiếp lời, chỉ nhếch đuôi lông mày nói: “Nếu như Thế tử gia ngài thích đọc như vậy, ta viết thêm cho ngài bảy tám phong thư, thế nào? Ngài thích đọc kiểu gì, nô gia dựa theo đó viết…”
Tiêu Nguyệt Hà nhìn thấy khuôn mặt không có chút ý tốt của Hồng Bình lại khơi dậy hồi ức lần trước bị người ta kề dao vô cổ. Hắn hơi rụt người lại một chút, né tránh Hồng Bình đang cố ý nghiêng thân thể qua, hừ lạnh một cái, chắp tay chào tạm biệt Tiếu Nương, quay người bước ra khỏi ngõ tối.
Tiếu Nương giải quyết được một chuyện tranh luận ồn ào, tự nhiên trong lòng cũng âm thầm thả lỏng một chút. Đợi sau khi Thế tử đi ra ngoài, nàng cùng Hồng Bình cũng đi ra.
Thế nhưng vừa ra đến đầu ngõ, thiếu chút nữa nàng va vào một người.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT