Kiều Y nói không lại Tiếu Nương, bây giờ cũng không có Hồ thị cùng Chử Thận, nàng ta cũng đánh không lại Tiếu Nương. Do đó tức giận đến hai mắt đỏ bừng, nước mắt rơi lộp bộp.
Tiếu Nương không giống như Hồ thị, không chịu được bộ dạng này của nàng ta, chỉ nghiêm mặt tiếp tục nói: “Ngươi nhớ thương mẫu thân, lén lút liên lạc với Nhạc gia, vốn dĩ cũng chẳng có gì đáng trách nên ta cũng mắt nhắm mắt mở cho qua. Nhưng nếu như Nhạc gia muốn thông qua ngươi mà tra tấn nương ta, ta là người đầu tiên không cho! Người luôn đưa tin cho ngươi có phải là bà chủ cửa hàng kim khâu trước phố đúng không? Ngày mai ta liền bẩm rõ cho phụ thân, ngươi xem thử ông sẽ xử trí như thế nào?”
Tiếu Nương đã cho người nghe ngóng, chủ tiệm kia chính là họ hàng của Nhạc Nga, nhận được sự nhắc nhở của Nhạc Nga thường mượn khi Kiều Y đi chọn mua đồ đạc sẽ nhận thư truyền đạt. Lúc trước nàng không muốn quan tâm, nếu như Nhạc Nga chỉ an phận truyền đạt chút tình mẹ đơn thuần, xem như bỏ qua.
Thế nhưng khi Nhạc Nga kia từ họ hàng cùng với trong thư của Kiều Y biết được bây giờ Chử Thận thật sự trở thành Chỉ huy sứ cấm quân trước mặt Hoàng đế, còn mình thì phải sống qua ngày với một lão đầu keo kiệt ở nông thôn…
Mắt thấy chênh lệch giữa hai người ngày càng lớn, giống như một trời một vực, Hồ thị lại hưởng thụ hết thảy mọi thứ vốn dĩ nên là của mình. Nỗi uất ức trong lòng Nhạc Nga khó có thể mà tiêu tan được, nỗi uất ức này không tự chủ được mà thấm vào bên trong thư gửi Kiều Y. Nàng ta kể ra đủ kiểu án lệ có kế mẫu không có thân phụ, làm cho Kiều Y cẩn thận với Hồ thị thêm một chút, miễn cho bị kế mẫu bán mà không hay biết vân vân mây mây.
Kiều Y đi theo Hồ thị một thời gian dài đương nhiên biết con người của Hồ thị. Tuy nhiên nàng ta là người dễ mềm lòng, mặc dù không hoàn toàn tin tưởng mẫu thân nhưng vẫn không tránh khỏi bị xúi giục. Hơn nữa nàng ta cảm thấy cha đính hôn cho Tiếu Nương không tốt, lo lắng đến mình, tính tình bị xúi giục, lời nói ra ngoài miệng càng trở nên không ra thể thống gì.
Nàng ta căn bản vẫn còn tràn ngập tức giận sau khi bị ăn một cái tát, nhưng sau khi bị Tiếu Nương bất ngờ đâm thủng, liền xì hơi, chỉ sợ hãi nói: “Nương ta không có xui khiến…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT