Hôm nay Thế tử gia có phần ân cần quá mức.
Trong tích tắc, cái áo choàng dưới xe ngựa kia tựa như dung nham của núi lửa, nóng đến mức không thể nào dám đặt chân xuống.
Tiếu Nương bất động, Kiều Y ở bên cạnh thật sự nóng nảy đến mức không nhịn nổi, duỗi thẳng cổ ra trước nhìn Tiêu Thế tử nói: “Cảm ơn Thế tử gia. Nếu không hôm nay chân ta phải mang theo ba cân bùn đất vào bước vào ngôi chùa trên núi.”
Vừa nói xong, Kiều Y liền nhảy lên trên cái áo choàng kia.
Hồ thị cũng phát hiện nữ nhi Tiếu Nương khó xử, cũng không tiện phản bác mặt mũi của Thế tử gia, liền để thị nữ đỡ nàng bước xuống trước, Tiếu Nương cũng đi theo sau lưng mẫu thân giẫm lên cái áo choàng kia, nhanh chóng đi xuống, lùi qua một bên.
Gần đây có kẻ cha chết phải giữ hiếu đạo, lại có người có tâm tình rất tốt. Thế tử gia xem ra hẳn là người sau, nụ cười trên mặt càng thêm thâm sâu, ngược lại không có bộ dạng lạnh lùng thanh tân như ngày xưa.
Kể ra, sau khi thân sĩ giúp đỡ cũng nên giấu giếm công sức cùng tên tuổi, quay người rời đi mới đúng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT