Sau khi Tiếu Nương thuyết phục được Tiêu Nguyệt Hà dời tấm thân tôn quý của hắn, một lần nữa đội lại mũ áo choàng bước ra từ trong ngõ phong nguyệt, chuẩn bị lên xe ngựa đi về tìm mẫu thân Hồ thị.
Thế nhưng Tiêu Nguyệt Hà thò đầu ra từ trong chiếc xe ngựa của hắn, có chút ý tứ hỏi Tiếu Nương: “Chuyện ngươi tùy tiện đến nơi này nếu như để Thịnh gia - gia đình ngươi đã đính hôn biết được, bọn họ sẽ nghĩ gì?”
Trước đó Tiếu Nương nhìn thấy Tiêu Nguyệt Hà dặn dò gã sai vặt đi mời Ngự y, trong lòng hơi an ổn một chút, ngược lại thong thả nói: “Chẳng qua ta chỉ mời người đến cứu cha ta. Nếu là người có lòng chính trực, đương nhiên sẽ không suy nghĩ nhiều. Nhưng nếu đã là kẻ có tâm ý bất chính, nhất định sẽ đổi trắng thay đen, ta đây sẵn sàng đón nhận thôi. Có thể cứu được phụ thân ta, lương tâm ta không hổ thẹn, có thể an nhàn thoải mái. Những lời đồn đãi bên ngoài của kẻ khác không vào được trong lòng ta.”
Lúc nàng nói chuyện, khuôn mặt lạnh nhạt, cũng không bởi vì mấy lời nói của Tiêu Nguyệt Hà mà xấu hổ giận dữ hay lo âu.
Tiêu Nguyệt Hà không nhịn được mà nhìn lại nàng một chút, nhíu mày, không nói gì thêm, chỉ dặn dò xe ngựa nhanh chóng đi về nhà cũ của Tiêu gia.
Tiếu Nương làm xong hết những chuyện có thể làm, còn lại chỉ đành phó mặc cho trời.
Lúc nàng trở về khách điếm, Hồ thị vẫn không chờ được tin tức gì, uể oải lo nghĩ đến không được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT