Cái thể loại hành vi chặn xe ngựa ngay bên đường kiểu này, thật đúng là hơi bị phách lối rồi đó.
Nhưng mà trên xe đều là nữ quyến, đương nhiên sẽ không xuống ngựa giằng co với hắn. Tiêu Nguyệt Hà nhảy xuống, cất bước đi đến gần xe ngựa, dùng đốt ngón tay gõ gõ vào thùng xe nói: “Nghe nói mấy ngày trước, Trác phu nhân có ý tốt thay ta mai mối, muốn giật dây dắt mối cùng tiểu thư. Việc này tại hạ thật sự không biết, nếu có biết đương nhiên sẽ không đồng ý.”
Từ trước đến nay Hồ thị chưa từng gặp qua một trận chiến kiểu này, chỉ cảm thấy có cả Nghiên Tuyết tiểu thư ở đây, nương theo diễn xuất của Tiêu Nguyệt Hà thật sự là làm người ta xấu hổ.
Nghe Tiêu Nguyệt Hà đứng ở bên ngoài nói chuyện, Tiếu Nương không thể nào không mở miệng: “Chẳng qua chỉ là mấy câu chuyện phiếm giữa mẫu thân ta cùng các phu nhân, cũng không phải mấy lời chính thức, Thế tử gia không cần quá để ý.”
Lời này đương nhiên là đâm vào trong lòng Thế tử, giọng nói của hắn đột nhiên lạnh đi nói: “Chỉ là muốn nói rõ cho tiểu thư, chuyện nạp quý thiếp chẳng qua chỉ là mong muốn của một mình Trác phu nhân. Ta cùng mẫu thân không hề có ý này. Mong ngài, phu nhân cùng Chử Giáo úy đừng để trong lòng.”
Nói xong hắn liền xoay người leo lên xe ngựa nghênh ngang rời đi.
Mặc dù nói ra mấy lời lỗi lạc, thế nhưng Tiếu Nương sao có thể không hiểu được những gì hắn muốn nói? Ước chừng ý tứ là: Cũng như ngươi, căn bản ta cũng chướng mắt, chẳng qua là Trác phu nhân gian trá giảo hoạt kia dắt mối lung tung mà thôi. Mặc dù là chướng mắt nhà ngươi nhưng nhà ngươi lại còn muốn cự tuyệt lão tử, tiểu gia ta cảm thấy mặt mũi không đủ, cho nên đến chỗ này ghê tởm ngươi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT