Tùy Phong có chút ỉu xìu, uể oải ngã xuống giường của nàng, khuôn mặt cọ qua cọ lại trong chăn, đột nhiên mở miệng nói: “Tiếu Nương, ngươi đừng sợ. Nếu như không còn Hồ thẩm, ta sẽ nuôi ngươi.”
Tiếu Nương có chút buồn cười, cũng bỏ qua không đề cập đến mấy lời không may mắn của hài tử, chỉ nhúng khăn vào nước ấm, vừa giữ lấy vừa lau mặt cho hắn: “Gần như là ta nuôi ngươi, cần ngươi nuôi sao? Sao nào? Đến lúc đó giúp ta cướp bánh bao của người khác ở ngoài đường ăn à?”
Tùy Phong nghiêng đầu, có lẽ là không có tinh thần, thật ra lại lộ ra vẻ giận dữ trẻ con: “Sao ngươi còn nhắc đến việc này chứ? May mà ta là đứa không mang thù, chẳng phải là ngươi nhắc ta nên nhớ kỹ chuyện ngươi làm trật tay ta sao?”
Tiếu Nương nghe xong, quả là có đạo lý. Thái độ lập tức ôn hòa hơn mấy phần, giúp hắn lau bàn tay sau đó hỏi có muốn ăn gì không?
Tùy Phong lắc đầu, sau đó cởi áo choàng ngắn bên ngoài chui vào bên trong chăn của Tiếu Nương ---- Chẳng hiểu là trong chăn Tiếu Nương dùng mùi hương gì mà Tùy Phong rất thích ngửi.
Bên chỗ mẫu thân cũng không có chút động tĩnh gì, Tiếu Nương cũng không ngủ được, liền nửa nằm nửa ngồi trên ghế mây đọc sách. Chỉ một lát sau, cái đầu của Tùy Phong lại chui ra từ trong chăn, nhỏ giọng gọi Tiếu Nương đến gần hắn.
Tiếu Nương theo tinh thần của chủ nghĩa nhân đạo, một mặt muốn bù đắp mấy câu lỡ lời lúc nãy, sợ tiểu tử này mang thù, liền cầm sách tới dựa vào bên giường.
Khuôn mặt Tùy Phong một nửa vùi vào trong chăn, chớp chớp mắt, hỏi Tiếu Nương thời gian rảnh có thể dạy hắn công phu cầm nã (*) được không.
(*) 擒拿 – Cầm nã, là một kỹ xảo trong võ thuật Trung Quốc. Lợi dụng khớp xương, huyệt vị cùng những điểm yếu của đối phương để tấn công làm cho đối phương đau và không thể nào phản kháng (Theo Baidu).

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play