Khuôn mặt của người kia, làm cách nào Ngô Tiếu Tiếu cũng không nhìn rõ được, lại nhìn đến mấy ngón tay thon dài đang cầm dao gọt trái cây, nắm chặt con dao không nhanh không chậm gọt vỏ táo, vỏ táo cứ thế mà rủ xuống mặt đất thế nhưng chưa từng bị đứt đoạn…
Hắn gọt xong một quả, liền ngẩng lên nhìn cô, người nằm không nhúc nhích trên giường bệnh, chậm rãi ném quả táo đã gọt xong vào bên trong thùng rác, giọng nói mang theo mệt mỏi cùng thống khổ sâu xa nói: “Chẳng phải là em đã từng nói, đánh cược trong lòng lúc gọt táo sẽ rất linh nghiệm hay sao? Vì sao mỗi lần đánh cược nếu như vỏ táo không đứt em sẽ tỉnh dậy, lại mất linh nghiệm rồi?”
Trong lòng Ngô Tiếu Tiếu thay đổi thật lớn, thế nhưng khi nàng được đỡ dậy trong lúc đang ho khan không dứt, ảo ảnh trước mặt cũng biến mất một cách thần kỳ.
Đúng lúc này, Tùy Phong cũng chạy đến gần nàng, thấy nàng cuối cùng không còn sặc nước mới ôm nàng bế lên, đưa đến doanh trướng bên bờ nghỉ ngơi thay y phục.
Nói đến lần té ngã này, ngay cả bản thân Tiếu Nương cũng không biết nguyên nhân, chẳng qua là cảm thấy hai đầu gối tê dại, người cứ thế mà ngã quỵ vào trong nước.
Sau khi nàng được đỡ dậy, mọi suy nghĩ của bản thân vẫn còn đang chìm đắm bên trong hình ảnh quỷ dị mà nàng nhìn thấy, trong lòng cũng rối bời, chỉ rầu rĩ ở hiện đại rốt cuộc là mình còn sống hay đã chết, căn bản không rảnh trả lời mấy câu hỏi của Tùy Phong.
Tùy Phong nhìn thấy dáng vẻ sừng sỡ không nói lời nào của Tiếu Nương liền nóng nảy, trước mắt tự mình kiểm tra trên người nàng có gì không ổn hay không.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play