Nghĩ tới đây, Mạc Nghênh Đình không nhịn được mà âm thầm đau xót.
Vì bây giờ Mạc Nghênh Đình là nữ quan bên cạnh Thái hậu, Tiếu Nương cũng không cần bận tâm đến vai vế mà phải trò chuyện, chỉ xem nàng ta như một đóa hoa cô độc (*) là được, thế nên trong tiệc trà cũng không đặc biệt nhìn tới Mạc Nghênh Đình.
(*) Nguyên văn là hoa quế trúc (wallflower) - một loại hoa có màu vàng hoặc cam, nghĩa bóng của wallflower là một người cô độc, tuy xuất hiện trong đám đông nhưng luôn lạc lõng, không gây sự chú ý.
Nhưng khi chuẩn bị ra khỏi hành cung, nàng lại bị Mạc Nghênh Đình đang đứng một bên gọi lại.
Mối quan hệ giữa Chử gia và Mạc gia rất vi diệu, không xem là thân thiết nhưng cũng không tới mức như nước với lửa, thế nên Tiếu Nương cũng dừng bước, nhận cái phúc lễ của Mạc Nghênh Đình, sau đó nàng nói: “Chúc mừng Mạc nữ quan được hầu hạ bên cạnh Thái hậu…. Đã lâu không gặp, sức khỏe của ngươi cũng tốt hơn nhiều rồi nhỉ.”
Lời nói nàng không phải chỉ là lời nói xã giao, mặc dù bây giờ nhìn qua Mạc Nghênh Đình vẫn thấy nét yếu ớt suy nhược trời sinh như cũ nhưng cũng khá hơn so với một Mạc Nghênh Đình chỉ cần cơn gió thổi qua là ngã như trước đây.
Mạc Nghênh Đình cười khổ một cái, ngày thường nàng ta vốn thanh tao lịch sự, nụ cười này còn mang theo sự lạnh nhạt không nhiễm bụi trần: “Vốn là ta chúc mừng Huyện chủ tân hôn mới phải, thế nhưng lúc trước chiến loạn, tặng một phần hạ lễ xem như đền bù, một tiếng chúc mừng này xem như đến muộn…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT