Đáy mắt Quận vương vẫn còn men say, cũng không nói lời nào chỉ chậm rãi khép đôi mắt lại.
Thế nhưng Tiếu Nương lại không để hắn thiếp đi trong mơ hồ như thế, chỉ quỳ chân bên cạnh hắn, lấy tay vỗ nhè nhẹ gương mặt của hắn nói: “Nói đi, tôi là ai?”
Hoắc Tùy Phong duỗi bàn tay nắm lấy tay nàng, cuối cùng mở miệng khàn khàn nói: “Đương nhiên nàng là nương tử của ta, còn có thể là ai chứ? Nhanh nhanh thay quần áo nằm sát bên ta ngủ nào.”
Tiếu Nương lấy tay hắn ra lạnh lùng nói: “Đừng giả vờ nữa, vừa rồi ngươi gọi ta là Tiếu Tiếu…”
Lần này Tiểu Quận vương thật sự mở mắt ra, khóe môi hơi nhếch lên nói: “Đã muốn gọi như thế này từ sớm, nhưng mà nàng còn chưa vào cửa, nếu như ta gọi như thế chỉ sợ là có vẻ không được đoan chính. Bây giờ nàng đã là nương tử của ta, đương nhiên ta có thể tùy tiện gọi Tiếu Tiếu tâm can. Nếu như nàng thích cũng có thể gọi ta là Phong lang mới đủ thân cận… Cái tên Thân Viễn kia là người phương nào?”
Nửa đoạn trước Tiểu Quận vương nói đến độ tình ý miên man, thế nhưng khi nhắc đến cái tên của một người nam nhân không liên quan, khuôn mặt nghiêm túc, mắt lộ ra ý lạnh bức người.
Lần này đến lượt Tiếu Nương im lặng, qua một hồi, mới nói: “Cũng là tên thân mật mà ta vừa mới đặt cho chàng, tử chi yến cư, thân thân như dã (*). Thân mang ý nghĩa thoải mái thư giãn, còn Viễn mang ý nghĩa từ từ. Đã ở cùng một chỗ với nhau, ngày dài tháng rộng thoải mái dễ chịu…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play