Bọn Nhóc Con Không Có Khả Năng Ngoan Ngoãn Như Vậy

chương 2.1


1 tháng

trướctiếp

Thanh niên tóc nâu đã nhanh nhẹn đứng lên, một tay kéo cậu đi về phía con đường phía trên, sau đó từ cái giá trên đỉnh đầu lấy ra một cái ba lô và nhét vào lồng ngực cậu.

Cậu ấy nhếch miệng, lộ ra một loạt hàm răng trắng tinh, nói: “Mau đi đi, tôi ở căn cứ 26, chúng ta sau này lại liên hệ nhé.”

Tô Từ thu lại thần sắc, chần chừ gật đầu, sau đó, bị cậu xô đẩy, ôm ba lô đi về phía khoang thuyền phía trước.

Dọc đường, ánh mắt của các tân binh đều dõi theo cậu, nhưng không ai có ý định hành lễ với cậu.

Không thể trách họ, hiện tại trong khoang thuyền còn lại hơn một trăm người, tất cả đều là hình thể cường tráng, màu da ngăm đen, vừa nhìn đã biết là những binh lính trẻ tuổi đã trải qua huấn luyện khắc nghiệt. Ngay cả những nữ binh cũng đều có vẻ ngoài bưu hãn và cường tráng.

Ngược lại, người vừa mới đứng lên và đang thực tập, không chỉ có dáng người thon thả, mà còn có ngũ quan đặc biệt tinh xảo và xinh đẹp. Da thịt cậu còn trắng đến mức gần như trong suốt, mơ hồ có thể nhìn thấy mạch máu dưới da. Cả người quả thực trắng đến mức có thể phát sáng.

Trong hoàn cảnh này, cậu giống như một con cừu non giữa bầy sói đói khát, bị những con sói đói theo dõi chăm chú.

“Nhân viên nuôi dưỡng? Là loại nhóc con như vậy sao?”

Có người dưới thấp thì thầm.

“Hẳn là vậy, không phải nói Ngục Tinh có một tòa Dục Tể Sở sao?”

“Chậc chậc, xem tay chân hắn kìa… Có thể trông chừng những đứa nhóc đó sao? Đây là công việc của tay chân đấy.”

“Ai nói không phải đâu?” Tân binh vẻ mặt còn sợ hãi, “Ba mẹ của ta lại gạt ta sinh ra một đứa em, kì nghỉ trở về còn muốn ném cho ta trông, đem ta chỉnh quá sức.”

“Những đứa nhóc đó thật sự không cho người khác bớt lo.”

Chỉ một lát sau, cuộc trò chuyện chuyển sang chủ đề về Tô Từ.

“Nhìn dáng vẻ của hắn, có lẽ là cấp ấu tể làm tâm lý phụ đạo đi?”

“Đúng vậy, đúng vậy, tôi nghe nói, những người từ Ngục Tinh về, sau khi trở về đều phải làm tâm lý khai thông. Có người thậm chí bị điên mà chữa không hết…”

Một đám người lộ ra biểu cảm kinh ngạc, nhưng ngay sau đó lại tiếp tục bát quái về Tô Từ một cách chi tiết—

“Khụ khụ!”

Người điểm danh quan quân ho khan vài tiếng, khiến mọi người lập tức im lặng, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, ngồi nghiêm chỉnh, không dám lên tiếng.

Quan quân liếc nhìn Tô Từ rồi kiểm tra qua bảng điện tử.

Tên họ: Tô Từ

Tuổi tác: 23

Căn cứ tương ứng: 24 hào

Cơ cấu: Dục Tể Sở

Chức vị: Kiến tập nhân viên nuôi dưỡng

Xác nhận không có sai sót, lúc này mới đánh dấu vào bảng biểu của Tô Từ. Sau đó, ông quay sang nhìn một người đàn ông mặc trang phục màu cam vàng đứng bên cạnh.

Người đàn ông đó tuổi khoảng 27-28, vóc dáng cao lớn và cơ bắp nổi bật, dù có vẻ hơi mệt mỏi với những quầng thâm dưới mắt. So với Tô Từ, anh có vẻ to lớn hơn nhiều.

“Nặc, người ở đây, dẫn đi đi.”

Quan quân đưa bảng điện tử cho người đàn ông.

Người đàn ông không nói một lời, nhanh chóng ký tên mình lên bảng điện tử — Thạch Nhất Giang, rồi nhìn về phía Tô Từ.

Nhìn thấy dáng vẻ thanh niên và cơ thể mảnh mai của Tô Từ, sắc thái trên mặt Thạch Nhất Giang có chút kinh ngạc, nhưng anh không nói gì. Thay vào đó, anh tự giới thiệu: “Tôi là Thạch Nhất Giang, theo tôi đi, chúng ta sẽ về căn cứ.”

Sau đó, anh dẫn đầu bước ra khỏi khoang thuyền.

Tô Từ dừng lại một chút, quay đầu nhìn về phía khoang thuyền phía sau. Vừa rồi, thanh niên tóc nâu đã vẫy tay chào tạm biệt, đồng thời chỉ vào một vật trên cổ tay.

Cậu cúi đầu và phát hiện trên cổ tay mình cũng có một vật tương tự — một thiết bị thông tin. Trong đầu Cậu lại hiện lên giải thích về khái niệm của nó.

Thiết bị này ngoài việc có thể dùng để liên lạc thông tin, còn có thể lên mạng, chứng minh danh tính và nhiều chức năng khác.

Nhưng lên mạng là gì?


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp