Đế Ánh Thành ngạo thế độc lập như vậy, tóc đen dày đặc rối tung, ánh mắt giống như lãnh chúa, khiến cho hàng tỷ sinh linh rung động tâm thần, thân thể run rẩy.

Từng vòng Đại Nhật huy hoàng đang vắt ngang một góc trên tinh không, ánh mắt của rất nhiều lão quái vật tóc vàng ngưng trọng, gương mặt mơ hồ được bao phủ từng tầng lo lắng.

Thanh danh của Đế Ánh Thành quá lớn, một kiếp này bước ra Phong Đế Thiên Thê, trực tiếp trở thành Cổ Đế cao phẩm, chỉ còn cách đỉnh phong chỉ có một bước.

Căn cơ nội tình của hắn ta, khó có thể tưởng tượng đến mức nào!

“Tên điên đang sáng tạo huy hoàng, hay là vẫn trầm luân như vậy?” Tất cả tộc nhân của Nhật Bất Lạc thở dài một tiếng, trong lòng cầu nguyện.

Về phần tình cảm, bọn hắn đương nhiên hy vọng tên điên tiếp tục sáng lập kỳ tích, nhưng lý trí nói cho bọn hắn, Thần tộc sắp cử hành tang lễ cho một tộc nhân đỉnh tiêm.

Trong toà Thiên Cung rộng lớn, Thái Sơ Trọng Lâu bày ra sắc mặt sâu thẳm, hờ hững quan sát Đế Ánh Thành.

Con của ông chính là chết ở trong tay người này.

Cân nhắc lợi ích nhiều mặt, ông đành lấy đại cục làm trọng, cắn nát răng lợi mà nuốt hận xuống bụng.

Năm đó, tên điên Thái Sơ khiêu khích Vô Miện Chi Vương, vô tình trấn diệt hai thiên kiên cái thế của Đế thị, Thái Sơ Trọng Lâu cực kỳ hả giận.

Vì lẽ đó, hắn âm thầm dặn dò em trai Thái Sơ Hồng phải chăm sóc tên tiểu bối này nhiều hơn. Nếu không có sự trông nom của ông, thì dựa vào tính cách tùy tiện yếu đuối của tên điên kia, hắn đã sỡm bị lão tổ tông của Thần tộc trừng trị từ lâu rồi.

Nhưng bây giờ…

Tận sâu trong đáy mắt của Thái Sơ Trọng Lâu có vài sự lo âu, toàn bộ Nhật Bất Lạc cũng không nghĩ đến, người đầu tiên nhảy ra lại là Đế Ánh Thành.

“Nếu như tên điên Thái Sơ vẫn giống như ba mươi năm trước, thì cái chết của hắn là điều chắc chắn.”

Một hoá thạch sống tóc vàng chiếu rọi thân ảnh, không có biểu cảm gì nói.

Ông ta từng tận mắt quan sát tiểu bối đại chiến với nữ tử của một phương vũ trụ khác, tên này dường như chiến đấu đến mức hết đạn cạn lương mới thắng hiểm một chiêu, thực lực căn bản chẳng là gì so với Đế Ánh Thành.

“Đúng vậy nha…” Thái Sơ Trọng Lâu bùi ngùi mở miệng: “Thành cũng là tính cách, bại cũng do tính cách.”

Ba mươi năm này, nhiều lần Thần tộc truyền tin cho hắn, muốn hắn đến cấm khu của Nhật Bất Lạc để ma luyện đạo pháp, giúp gia tăng chiến lực tuyệt đối cao hơn mấy tầng lầu!

Đây chính là thánh địa do tổ tông đời thứ nhất mở ra, Thần tộc đặc biệt cho phép hắn tiến về, làm chuẩn bị vì Tinh Không Bỉ Ngạn.

Nhưng tên điên thì sao? Cũng không thèm trả lời, duy trì dáng vẻ cao cao tại thượng.

Quả đắng do mình tự gieo xuống, thì chính mình chỉ có thể nuốt vào.

“Thái Sơ Bắc Vọng, ngươi không dám lộ diện sao?”

Dưới trời sao tĩnh mịch, Đế Ánh Thành bày ra vẻ mặt không hề bận tâm, thần sắc bình tĩnh đến đáng sợ, căn bản không hề khẩn trương khi đối diện với trận chiến sắp đến.

Nỗi lòng của Thần tộc Hoàng Kim rung động, cuối cùng cũng có thể nhìn thấy cảnh tên điên Thái Sơ chết, đến lúc đó muốn hét to một tiếng “mạnh mẽ” với thi thể!

Ngang ngược càn rỡ, không hề kiêng sợ!

Không phải không có người trừng trị ngươi, mà là người khác coi nhẹ phong vân.

Một khi thật sự so với ngươi, thì ngươi cũng chỉ còn một bộ hài cốt!

Câu ‘ta là Thái Sơ Bắc Vọng” đã hoàn toàn chọc giận Đế Thiên Vương, người có thể hoàn toàn che trời này ở thời đại kỷ nguyên của hắn. Đối với loại nhân vật truyền kỳ này mà nói, quả thực là sự nhục nhã mà khó có thể tưởng tượng được.

Hơn nữa, Vô Miện Chi Vương có thù riêng với tên điên, chính là cơ hội tuyệt vời để hả giận!

Đế Ánh Thành cố ý lựa chọn phiến tinh không này, chính là vào thời điểm tàn sát tên điên, hắn sẽ tiện tay phá hủy tổ chức Phượng Khuyết, chôn vùi hết tất cả vết tích!

Vũ trụ tinh không rơi vào sự yên lặng lâu dài, vạn vật đứng yên.

Mãi cho đến khi một nam tử áo trắng tuyệt thế chậm rãi xuất hiện trên tinh không, hắn ta bước đi vừa trầm ổn vừa có quy luật, tóc vàng bay múa khắp nơi, hai con ngươi sáng chói như biển sao, tôn quý đến không gì sánh kịp.

Chư thiên xem nhẹ tiểu la lỵ mặc váy đỏ rực rỡ đang đứng sau lưng áo bào trắng cấm kỵ, hàng tỷ ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm thân ảnh thánh khiết.

Giây phút này, điểm tập trung của toàn bộ vũ trụ chỉ ở trên người Đế Thiên Vương và áo bào trắng cấm kỵ!

Bỗng nhiên.

Ánh mắt Đế Ánh Thành lạnh lẽo, gầm thét giống như nhận được sự vũ nhục: “Ngươi bị thương nặng chưa khỏi hẳn, như này là đang chờ bị giết sao?”

Ánh mắt của rất nhiều hóa thạch sống vũ trụ chớp lên, rất dễ dàng đã phát hiện được tình trạng trên người Thái Sơ, bản nguyên bất ổn, huyết dịch hoàng kim mỏng manh.

Uỳnh!

Hàng trăm triệu ngôi sao nhấc lên gợn sóng cuồn cuộn, vô số sinh linh rung động vạn phần, biểu cảm đều ngưng đọng.

Áo bào trắng cấm kỵ bị thương? Lại còn vẫn dám đứng ra chiến đấu?

Vốn dĩ chỉ có hai ba phần thắng, hiện tại dường như chủ động mất mạng, mang theo thân thể tàn phế sao có thể đấu lại Đế Thiên Vương được?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play