Thanh âm ngọt ngào uyển chuyển vang lên bên ngoài đại điện, nữ nhân xinh đẹp mảnh khảnh chống đầu gối trên mặt đất, nàng ta hơi nghiêng người, để lộ bộ ngực đầy đặn, trắng nõn.
“Để xuống đi.”
Ngữ khí có chút lạnh lùng xa cách.
Ánh mắt của nàng ta có chút mất mát, tập trung phân loại tiên dược tùy theo công hiệu của chúng.
Nữ nhân này vốn là trưởng lão của một môn phái lớn trong tinh vực trung đẳng, nàng ta luôn bày ra tư thế cao cao tại thượng, chuyên môn cai quản hàng triệu đệ tử, dựa vào tu vi Cổ Thần để ngạo nghễ một phương.
Nhưng nàng vẫn cam tâm tình nguyện đi đến Xích Ô Cổ Tinh, trở thành một đứa đầy tớ hèn mọn ở Thần tộc Nhật Bất Lạc.
Chỉ vì bốn chữ…
Mẫu bằng tử quý!
Một khi có được sủng hạnh của tộc nhân Nhật Bất Lạc, mang thai đứa con sở hữu dòng máu hoàng kim.
Nếu như vận mệnh ưu ái, hay là huyết dịch độc nhất, thân phân địa vị hoàn toàn không giống nhau.
Nàng ta cũng có thể nhờ đó để đột phá Cổ Thần, theo đuổi con đường trường sinh, gia tăng thêm mấy trăm ngàn năm tuổi thọ.
Đáng tiếc, nam tử tuấn mỹ chưa tới trăm tuổi này lại tỏ ra rất vô tình.
Sau khi điều chỉnh tâm trạng, nữ tử xung kính cáo lui.
Từ Bắc Vọng vươn tay lấy tiên dược.
Dựa vào thân phận này, hắn không cần lo lắng về tiên dược chưa đến trăm triệu năm. Những thứ này xuất hiện khắp nơi trên Xích Ô Cổ Linh, chẳng qua hắn lười hái thôi.
Việc có nữ nô sẽ thuận tiện hơn nhiều, hành trình tu luyện của hắn cũng không bị chậm trễ thời gian.
Ánh mắt của hắn dừng lại ở món thần vật cuối cùng, trong đó có một mảnh vỡ trong suốt sáng chói, tương tự như mảnh vỡ của lão đại. Đây có lẽ là món vật thông dụng của Thần tộc Hoàng Kim.
Từ Bắc Vọng rất quen thuộc với quá trình này, hắn bắt đầu khởi động mảnh vỡ bằng huyết dịch.
Đột nhiên, hư ảnh Từ Bắc Vọng chiếu tới một phương thế giới hỗn độn có màu đỏ vàng.
Mặt trời khổng lồ chói lọi vắt ngang qua hàng trăm triệu dặm, phát ra ánh sáng vàng rực, từng hư ảnh tóc vàng đứng sừng sững bên trên đó.
Hầu hết các đệ tử đích mạch của Thần tộc Nhật Bất Lạc đều là thế hệ trẻ tuổi.
“Chẳng lẽ đây là một nền tảng giao lưu?”
Từ Bắc Vọng chỉ là người mới, hắn đương nhiên sẽ không chủ động lên tiếng.
“A?”
Nhưng sự xuất hiện của một sợi khí tức lạ lẫm đã thu hút không ít sự chú ý của các tộc nhân khác.
“Ngươi là Thái Sơ Bắc Vọng, phế vật Đại Đệ đã rơi đài ở kiếp trước?”
Một nữ tử cao gầy quan sát Từ Bắc Vọng, ánh mắt biểu lộ vẻ tán thưởng.
Túi da này quả thực quá tuấn mỹ, nàng không tìm ra chút khuyết điểm nào ở hắn.
“Gà đất chó sành, đánh mất mặt mũi của Nhật Bất Lạc mà còn dám về nhận tổ quy tông sao?”
“Ngươi phải nhớ kỹ sỉ nhục lúc đó, sau này phải dùng thực lực mạnh mẽ để rửa sạch!”
Từng giọng nói khinh thường liên tiếp vang lên, chúng thiên kiêu nhanh chóng bỏ qua tên tộc nhân có thực lực yếu ớt này.
Những nữ tử xinh đẹp vẫn tiếp tục chú ý thưởng thức tướng mạo hắn.
Hư ảnh Từ Bắc Vọng đứng dưới nắng chói chang vẫn không nói một lời, hắn bắt đầu cảm thấy khó chịu cả người, bởi vì những kẻ này đang bàn tán về cuộc săn giết tàn dư của Thất Quan Vương, thậm chí bọn hắn còn lấy làm tự hào, lấy đề tài này để ganh đua so sánh lẫn nhau.
Ngay lúc Từ Bắc Vọng đang chuẩn bị rút lui, một giọng nói đột nhiên vang lên: “Bọn họ đều đi tới Phong Đế Thiên Thê, trăm năm sau đạt thành cảnh giới Đại Đế.”
Đề tài này nhanh chóng thu hút sự chú ý của chúng thiên kiêu.
“Ngoại trừ hai tên biến thái kia, mười lăm người đứng đầu đều đã đi hết, không biết có bao nhiêu người có thể xưng đế.”
“Bị đám người trường sinh bất hủ đè ép, thật có chút khuất nhục…”
Tin tức này lập tức khiến cho Từ Bắc Vọng trở nên hưng phấn.
Mười lăm người đứng đầu, có phải có cả Vô Thiên Yếm Vãn?
Phải biết rằng, nỗi lo lắng duy nhất của hắn chính là bà điên này, không phải lo lắng bị hãm hại, mà là lo sợ ép buộc kết hôn.
Một khi bà điên này đưa ra yêu cầu với Thần tộc Nhật Bất Lạc, vấn đề này khỏi cần cân nhắc, Nhật Bất Lạc chắc chắn sẽ đồng ý mối hôn sự, dù sao đối phương đang nằm ở vị trí thứ tám trên bảng Vấn Đỉnh!
Trăm năm Phong Đế Thiên Thê, chẳng lẽ hắn có trăm năm bình an sao?
Về phần hai tên biến thái, đương nhiên là Vô Cực Nhất, Vô Cực Nhị của quốc gia trường sinh bất hủ.
Không có danh tính cụ thể, chỉ có dòng họ cộng thêm danh hiệu, hai tên này sớm đã đạt đến cảnh giới Đại Đế, chiếm giữ hai vị trí đầu của bảng Vấn Đỉnh, là sự tồn tại chói lọi nhất trong hàng tỷ tinh vực.
Từ Bắc Vọng nín thở tập trung, cuối cũng cũng nghe được cái tên Vô Thiêm Yến Vãn, lúc này hắn mới yên tâm rời đi.
“Môt trăm năm…”
Con số này khẳng định là không có định, có lẽ là sáu mươi năm, cũng có lẽ là năm mươi năm?
Tóm lại, Từ Bắc Vọng cũng có thêm một khoảng nghỉ để xả hơi.
Không chút do dự, hắn từng bước tiến vào trong Linh Trì để tu luyện, quyết tâm tiêu hóa toàn bộ tài nguyên.
...
Năm tháng qua đi, đảo mắt đã mười lăm năm.
Cung điện nguy nga, mưa tiên liên miên, chín hầu gái liên tục thu hoạch tiên dược ở khắp nơi. Trong mười lăm năm này, các nàng đều phục vụ đúng giờ, nội tâm cũng càng thêm tuyệt vọng.
Gần như có thể chắc chắn rằng con người tuấn mỹ này vốn không để tâm đến bọn họ, càng không cho bọn họ cơ hội để thừa nước đục thả câu.
“Tuổi thọ đã hơn trăm vạn năm, nếu không có cơ duyên kinh thiên động địa, nhất định không thể bước vào Đế Cảnh.”
Nữ tử yểu điệu vuốt ve vết chân chim nơi khóe mắt, nội tâm buồn bã thảm thiết không thể diễn tả bằng lời.
Các nàng từ bỏ địa vị cao sang để làm một nữ nô hèn mọn, nhưng lại không biết quyết định này có đúng đắn hay không nữa.
Ầm ầm!
Hoa rơi đầy trời, mặt trời đỏ rực treo cao, làm nổi bật một bóng dáng khôi ngô tuấn tú trong y phục màu trắng, từng sợi tóc như ẩn chứa đạo vận, hòa cùng một thể với thiên địa.
“Thiên Tiên…”
Nữ tử yểu điệu trong mắt đầy kinh diễm.
Thiên phú vượt bậc như thế này, đặt giữa Thần tộc Hoàng Kim cũng coi như sáng chói lóa.
“Chúc mừng công tử!”
Nàng ta lập tức quỳ sụp xuống đất, biểu đạt nội tâm kính ngưỡng.
Trên thực tế, nữ nô này đột nhiên nảy sinh ra ý niệm khác.
Một khi địa vị của Thái Sơ công tử thăng cấp, nàng ta có lẽ cũng có thể hưởng xái vài phần.
Đến lúc đó, công tử chỉ cần khẽ động tay thôi cũng có thể giúp nàng đột phá cảnh giới Đại Đế, tuổi thọ còn nhiều gấp đôi!
“Theo ta rời khỏi đất tổ.”
Giọng nói ôn nhuận vang lên.
“Gào!”
Cuối khoảng không, một con Kim Ô Thần Điểu bay lượn, nam tử áo trắng bình tĩnh đứng sừng sững ở phía trên.
Chín đầy tớ đưa tiên dược vào cung rồi lập tức theo đuôi phía sau.
Đúng vậy, Từ Bắc Vọng đã sẵn sàng trèo lên bảng Vấn Định, vì an toàn tính mạng, hắn phải dắt theo mấy tên Cổ Thần hộ vệ bên người.
Biết đâu bản thân lại đụng độ với mấy tên điên ghen ăn tức ở? Tuổi thọ sắp hết, tu vi đình trệ không tăng tiến, cho nên bí quá làm liệu, những người như vậy cũng không ít ở trên tiên giới.
Dù sao, với tư cách là hậu duệ của Nhật Bất Lạc, con rể tương lai của Thần tộc Thất Quan Vương, mạng sống của hắn cũng thật đáng quý.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT