Khí lạnh kinh khủng lan tràn ra hư không, lão giả râu dài nhạy bén phát giác được sát ý nồng đậm, sợ đến mức sắp nứt cả tim gan, lập tức lấy ra Thánh khí, bao phủ thân mình trong tấm chắn đỏ rực.
Răng rắc…
Tấm chắn chia năm xẻ bảy, lão giả bày ra ánh mắt hoảng sợ, thân thể bị hàn khí xuyên qua, huyết nhục nổ tung.
Cường giả Thánh Cảnh tông môn căn bản không kịp xuất thủ cứu giúp!
Một người mặc váy tím đứng sừng sững trên lưng Phượng Hoàng, khí tức lạnh lùng quan sát thánh địa Cửu Tiêu.
Mặc dù mọi người đã quen với việc sinh tử bất định, nhưng vẫn không khỏi cảm thấy rùng rợn.
Nàng ta chỉ cần một chiêu nhẹ nhàng đã có thể giết chết người sắp đạt tới cảnh giới Thánh Cảnh!
Đệ Ngũ Ma Đầu khiến cho mọi người sợ hãi đến ngạt thở!
Cường giả của các thế lực lớn nhìn nhau, ai nấy đều bảo trì sự im lặng, Vũ Chiếu nhắm hờ mắt phượng.
Chỉ vì giễu cợt Từ ác liêu một câu mà nàng trực tiếp phá hủy thể xác và tinh thần của ông ta.
Mối quan hệ của nàng và Từ ác liêu thực sự chỉ đơn giản như thế thôi sao?
Vũ Chiếu đột nhiên nảy sinh ra một tia ác ý thú vị.
Nếu như Từ ác liêu chết, Đệ Ngũ Ma Đầu sẽ có biểu hiện gì, quả thực rất mong chờ.
Không chỉ Thiên Hậu Đại Càn mà vô số cường giả đều có suy nghĩ ác độc này.
Sau khi Từ ác Liêu chết, bọn họ muốn nhìn thấy bộ dạng điên cuồng của Đệ Ngũ Ma Đầu.
Lúc này, bia đá bắt đầu biến đổi, mấy cái danh tự bên trên từ từ biến mất.
Các cường giả lơ đễnh không quan tâm, một nửa số người chết trong Thiên Xu đều là đám người bình thường. Từ mười năm trước, chỉ sót lại một vài võ giả đi ra bên ngoài.
Mọi chú ý của bọn hắn đều đặt ở bảng Thiên, sự biến mất của bất kỳ cái tên nào trong số này cũng đủ làm cho Cửu Châu chấn động!
Khuôn mặt Đệ Ngũ Cẩm Sương như được bao phủ trong một tầng sương lạnh, nàng thất thần nhìn chằm chằm vào bia đá.
…
…
So với bên ngoài Cửu Châu, thế giới bên trong Thiên Xu quá mức quỷ dị.
Mười mặt trời treo lơ lửng trên bầu trời cao, nhưng nhiệt độ lại không nóng bức một chút nào.
Bên dưới mặt trời còn có bóng dáng mơ hồ của đủ loại hung thú khác nhau, cá đuối gai độc sừng sững, đồng tử Cửu Anh đang khóc nỉ non, những con hải cẩu đang vung đuôi nhảy múa với chúng.
Âm thanh quỷ dị lúc xa lúc gần vang khắp đại địa, xé toạc tất cả các thảm thực vật ở gần đó.
Linh khí nồng nặc đến mức hóa thành thực thể, khiến cho người ta không kìm được cơn tức giận trong lồng ngực.
Ầm ầm!
Hàng chục ngàn võ giả rơi xuống đất, binh khí va chạm huyên náo xôn xao.
Khi nhìn thấy điểm sáng trên đầu đối phương, ai nấy đều bày ra sắc mặt hoang mang mờ mịt
Điểm sáng của mỗi người có nhiều có ít, nhiều thì mấy chục hạt, ít chỉ có mấy hạt.
Thái tử đương thời của Sở quốc mang theo rất nhiều tùy tùng, đỉnh đầu hắn ta cực kì nổi bật, ước chừng hơn hai trăm hạt sáng.
Đám người cũng đại khái nhận ra, những người đứng trong bảng Thiên sẽ có rất nhiều điểm sáng. Còn đối với những người như bọn hắn, ai có thiên phú cao thì nhiều có nhiều điểm sáng hơn một chút, thiên phú kém thì chỉ có một vài hạt.
Chẳng lẽ điểm sáng có thể cướp đoạt?
Trong chốc lát, đám người lập tức trở nên cảnh giác.
Ầm!
Bùm bùm!
Âm thanh đột phá vang lên không dứt, trong môi trường có linh khí mạnh mẽ, võ giả đang gặp phải bế tắc trong tu luyện trực tiếp đột phá.
“Lý Đông đâu, ta muốn ẻ vào đầu người.”
“Vương Sơ, ngươi dựa vào gia thế mà trắng trợn cướp đoạt vị hôn thê của ta, thù này không đội trời chung!”
“Ngươi từng sỉ nhục ta đúng không? Đến đây!”
“...”
Trong thế giới tàn khốc này, sự kiềm chế không hề tuồn tại, con thú bên trong bọn họ trực tiếp nhào ra.
Võ giả trẻ tuổi đỏ mắt đi tìm kẻ thù, hòng chiến đấu đến chết với đối phương
Linh khí xen lẫn càn quấy, tiếng gầm vang dội trời đất, một trận hỗn chiến lớn mở ra!
“Một đám sâu kiến ồn ào!”
Hiên Viên Trường Khanh có hơn một ngàn hạt điểm sáng trên đỉnh đầu, ánh mắt cường thế nhìn về phương xa.
Cùng lúc đó, thiên kiêu của bảng Thiên có vẻ đắc ý, tất cả bọn hắn đều nhìn về chiếc cầu thang vàng thấp thoáng ở đằng xa.
Cầu thang vàng xuyên thẳng lên bầu trời, bên dưới còn có một con quái vật khổng lồ có hình dạng như một con trăn!
Quái vật khổng lồ dài đến mấy chục trượng, nó có hai chiếc sừng ở hai bên đầu, con mắt màu đỏ khổng lồ nửa mở nửa khép đang chăm chú nhìn mấy vạn võ giả ngoài kia.
Trong lòng nhóm thiên kiêu chợt hiểu rõ, bọn hắn phải đi qua chiếc cầu thang này mới được tính là bước vào Thiên Xu, liệu cái gì sẽ chào đón họ sau đó đây?
Nhưng vào lúc này.
“Từ ác liêu, ngày chết của ngươi sắp tới rồi!”
Thanh âm mang theo văn khí cuồn cuộn vang lên, truyền nhân Khổng Gia là Khổng Hiển, hắn ta đang đội lương quan trên đầu, tức giận chỉ vào nam tử áo trắng đang đứng giữa đám người.
Ngay lập tức, hơn chục đạo khí tức mênh mông quét qua, thành viên của Liên minh giết Tư dậm chân lao về phía nam tử áo trắng.
Tiêu Phàm mặc áo màu xanh đen, khóe miệng nhếch lên một đường vòng cung tuyệt đẹp, đôi mắt gắn chặt vào Từ ác liêu.
Lúc trước, bọn họ đã ước định với nhau, một khi tiến vào Thiên Xu thì sẽ liên thủ giết chết kẻ này!
Khi hai cường giả nghiền ép đám người cùng thế hệ đứng đầu bảng Thiên, đạo tâm của đám người này đã bị dao động mạnh mẽ.
Nhưng sau khi nhìn thấy chín trăm hạt sáng trên đỉnh đầu họ, kết hợp với trận hỗn chiến bên dưới, bọn hắn phát hiện bên thắng có thể cướp đoạt điểm sáng của bên thua. Vì thế, liên minh giết Từ không do dự nữa mà lập tức ra tay.
Vừa có thể giết kẻ này, lại có thể cướp đoạt hạt sáng, cớ sao mà không làm?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT