Thế giới huyết sắc đột nhiên xuất hiện một cự quyền!

Ngàn vạn sợi huyết khí quấn quanh cự quyền, tích tụ sức mạnh đến cực hạn, núi cao vỡ nát, dòng sông đứt gãy, cả thế giới huyết sắc sụp đổ trong nháy mắt!

Sau đó, cự quyền vắt ngang chư thiên vạn vực, mang theo khí tức sát phạt vô biên mà quét đến!

Người nghe biến sắc, người gặp sợ hãi, linh hồn cũng phải run rẩy không ngừng!

Khí tức như vậy hoàn toàn vượt ra khỏi phạm trù hiểu biết của bọn họ!

“Thời gian!”

Lão giả Thánh Cảnh vốn vẫn luôn bình tĩnh, bỗng nhiên gầm lên một tiếng giận dữ.

Ông ta cảm thấy vô cùng kinh ngạc, nhung sau đó lại gắt gao đè nén ý nghĩ muốn xuất thủ, đáy mắt ẩn hiện một tia bi ai.

Con ngươi Thiêu Hậu đế quốc thít chặt, bà ta dường vẫn chưa hồi phục lại sau cơn chấn động!

Hai tay bà ta gắt gao nắm lấy lan can của liễn xa, khàn giọng nói: “Uyển Dung, đi thôi.”

Lúc trước, bà ta không liều lĩnh giết Từ ác liêu, có lẽ là một sai lầm lớn nhất của cả đời này.

Lý Uyển Dung chăm chú nhìn biển máu vỡ vụn, lặng lẽ thở dài một tiếng.

Phượng liễn quay đầu, đi về phía hoàng thành.

Đại diện của các thế lực lớn cũng tỏ ra trầm trọng, sau đó hóa thành cầu vồng rồi rời đi.

Nam nhân trẻ tuổi này, có lẽ hắn sẽ bắt đầu thống trị một thời đại!

Vô số người thấy thế cực kì ngạc nhiên, rõ ràng trận chiến này còn chưa phân ra thắng bại, vì sao đã đi?

Trong chốc lát.

Hình ảnh đột ngột dừng lại!

Hư không xé rách, cự quyền màu máu nặng như ngàn vạn tòa núi lớn rtrấn sát Ngự Quang m từ phía bên trái.

“Không!”

Hào quang óng ánh bên ngoài cơ thể Ngự Quang m vỡ vụn, thanh âm xen lẫn sự sợ hãi cùng rung động.

Cảm giác nguy cơ sinh tử lạnh lẽo khiến hắn ta lâm vào sự tuyệt vọng vô biên, giống như là sâu kiến hèn mọn đang cầu xin được sống.

m thanh chấn động bốn phương tám hướng, sát khí ngập trời!

Oanh!

Cự chưởng vô tình đập xuống, cả tòa đài cao vỡ vụn rồi hóa thành bột mịn.

Bầu không khí lặng ngắt như tờ.

Một chút thanh âm cũng không có.

Sương máu đầy trời dần dần tiêu tán.

Một bộ thi thể nát bấy, đầu lâu rạn nứt, chân tay đứt gãy, máu tươi tuôn trào khắp hố sâu!

Trong nháy mắt, mọi người đều trợn trừng mắt, trái tim rung động tới cực điểm!

Ngay sau đó, bọn họ lại như rơi vào hầm băng, da đầu tê dại, tay chân lạnh ngắt, không ai dám nhìn thẳng vào thi thể thảm thương kia nữa.

Không có khả năng...

Tuyệt đối không có khả năng này!

Sắc mặt quan văn quan võ triều đình có chút vặn vẹo, tất cả bọn họ kinh hãi đến mức ngộp thở!

Thánh Tử đệ nhất đã mất mạng.

Hắn ta vốn có thể đứng lên đỉnh cao nhất của nhân sinh, nhưng rốt cuộc lại đi tới đoạn cuối cuộc đời vào ngày hôm nay, sau đó trở thành vết bụi lịch sử.

Mọi người nơm nớp lo sợ, hướng mắt về phía nam tử áo trắng còn đang nhuốm máu.

Cường thế tuyệt luân, không ai bì nổi!

Hào quang loá mắt, vượt quá tưởng tượng!

Đây mới thật sự là thiên kiêu vô địch!

Nam nhân này dùng thủ đoạn kinh khủng để thông báo với người đời về địa vị không thể lay động của hắn!

Thánh Tử Cửu Tiêu vốn đã mạnh mẽ không hợp thói thường, không ngờ lại bị Từ công tử nghiền sát tại chỗ, hình thần đều diệt!

“Không!!!”

Tiếng gào thét thảm thiết đánh vỡ sự im lặng quỷ dị.

Bầu trời mất đi sắc xanh, từng giọt mưa tí tách tí tách rơi xuống, không nhanh cũng không chậm, không nhiều cũng không ít.

Cơ Minh Nguyệt nhìn thi thể trong hố sâu, cơ thể mềm mại khẽ go giật, nàng ta cố gắng đè nén từng tiếng nghẹn ngào, giống như linh hồn nàng đang bị rút ra từng sợi một.

Tất cả mọi người đều buồn bã, sắc mặt lộ ra sự bi ai cực kì nồng đậm.

Một khi Từ công tử khai chiến, hai chữ “nhân từ” đã không còn trọng lượng.

Đây là thiên kiêu thứ mấy chết dưới tay hắn rồi?

Bao nhiêu thiên kiêu rực rỡ chói mắt, cứ vậy mà biến mất trong trí nhớ của chúng sinh Cửu Châu.

Còn giai thoại về tên nam nhân này ;ako càng thêm huy hoàng.

Hoàng tử Cơ Vô Tật nhìn chằm chằm muội muội đang khóc lóc thảm thiết, nơi sâu nhất trong đáy mắt hắn ta hiện lên một tia hận ý!

Hoàng huynh, ngươi thật sự là chết mười lần cũng không đủ!

Tại sao ngươi lại trêu chọc Từ ác liêu, khiến muội muội bị hắn ta nhục, thậm chí còn liên lụy em rể tương lai phải chết thảm.

Hơn nữa, Cơ gia vẫn còn phải đối mặt tên sát thần vô tình này trong tương lai!

Cơ Vô Đạo, ngươi nên rơi vào mười tám tầng Địa Ngục!

Giữa võ đài, nam tử áo trắng chậm rãi đi về phía thi thể, sắc mặt không có một gợn sóng, bình tĩnh nói: “Tiền đặt cược đâu?”

Khuôn mặt lão giả Thánh Cảnh trở nên dữ tợn, ông ta hận không thể vung ra một đạo khí tức để nghiền nát kẻ này!

Chỉ cần một đạo khí tức mà thôi

Nhưng ông ta không dám, uy thế kinh khủng của Đệ Ngũ Ma Đầu khiến cho trong lòng ông ta sinh ra ý sợ hãi.

Thánh Tử mà thánh địa Cửu Tiêu tỉ mỉ vun trồng đã chết tại quốc đô của Đại Càn.

Điều này quả thực là một cú tát vào mặt Cửu Tiêu, mặt mũi của bọn họ đã bị giẫm đạp triệt để, thậm chí còn trở thành đề tài buôn chuyện cho các đạo giáo trong thiên hạ!

Ánh mắt Từ Bắc Vọng lạnh dần, hắn trầm giọng nói: “Tiền đặt cược!”

m lượng gần như quát to!

Đám người tiếp tục kinh hãi, Từ ác liêu đang quát một vị Thánh Cảnh!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play