Yến Cửu nhíu mày: “Trọng tâm của tôi không vững, quỳ với tư thế như này không chống tay thì không đứng lên nổi.”
Nếu không phải cậu nằm trên giường tận mấy tháng làm xao lãng thói quen tập thể dục, chứ không thì với tình huống thế này, dù cậu có bưng hai bát mì cũng có thể đứng dậy một phát như cá chép nhảy rồi.
“Vậy anh để bát xuống sàn đi.” Đinh Tư Dận cho cậu ý kiến.
“Sàn bẩn quá.” Yến Cửu hỏi ngược lại: “Sao cậu không đứng lên?”
Đinh Tư Dận còn chưa kịp trả lời thì một tiếng heo rống đã phá tan bầu không khí yên tĩnh làm người ta thấy gượng gạo lúc này: “Phụt~”
Thấy lợn tinh Loan Trì dựa vào thành cầu thang cười sắp tắc thở, Yến Cửu bi phẫn lên tiếng: “Anh Trì, người ăn lén không xứng được đỡ dậy hay sao?”
Loan Trì vội vàng lau nước mắt ứa ra trên khóe mắt do cười, tiến lên hai bước, một tay đỡ Yến Cửu và Đinh Tư Dận lên, tiện tay nựng Mạt Mạt, còn chẳng chờ họ đứng vững đã ôm mặt quay lưng đi, bắt đầu cười “khà khà khà”.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play