Rèm cửa sổ trong phòng ngủ đã được kéo lại, ánh sáng không quá rõ ràng, nhưng Yến Cửu còn đang mơ màng vẫn thấy được ánh sáng lấp lóe trên ngón giữa của Tư Việt. 
Cậu nâng cánh tay đau nhức, bắt lấy tay của Tư Việt, Tư Việt cũng thuận thế đỡ người dậy, giúp cậu ngồi cho thoải mái, tựa đầu vào hõm vai mình. 
“Anh giả vờ gì chứ…” Xương cốt cả người Yến Cửu đau nhức không chịu được, nhưng vẫn cố chấp sờ lên chiếc nhẫn trên ngón áp út tay trái của Tư Việt: “Sao anh lại muốn đeo nhẫn, muốn tỏ vẻ rất yêu tôi à?” 
Tư Việt muốn nắm tay lại không cho cậu lấy đi, nhưng dường như người bị bệnh cố chấp hơn người bình thường rất nhiều, cậu mím môi cố gắng gỡ chiếc nhẫn trên tay Tư Việt ra. 
Mạt Mạt đẩy tới đẩy lui, cố chui vào khủy tay của Yến Cửu, cái tay nhỏ cầm lấy chiếc nhẫn của daddy, nhỏ giọng nói: “Không được đâu Cửu Cửu ~ Daddy sẽ khóc ó ~” 
Yến Cửu không đề phòng Mạt Mạt, thoải mái để cậu nhóc lấy thứ gì đó trong tay mình, lòng bàn tay trống không, cậu cũng không giành lại, lập tức dựa vào đầu vai của Tư Việt ngủ mất. 
“Daddy ~” Mạt Mạt ôm lấy bàn tay của daddy, tìm được ngón tay đeo nhẫn bình thường, cậu nhóc vừa đeo lại cho anh, vừa dùng giọng nói non mềm an ủi anh: “Daddy đừng khóc nha, Mạt Mạt lấy về giúp daddy rồi ~” 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play