Thi Hách Nhân cảm thấy mình không thể chỉ nghe câu chuyện của người khác mà không đóng góp gì, nên phải liên tục đóng vai trò làm nền: “Tại sao lại nói vậy?”
“Khi có bạn cùng lớp đến nhờ tôi giải bài, anh ấy sẽ không vui, cố tình đến quấy rối rồi kéo người đó đi, nói rằng anh ấy sẽ giảng.”
“Giảng xong, anh ấy sẽ rất kiêu ngạo đến khiêu khích tôi, hỏi người ta xem ai giải bài rõ ràng hơn, ngắn gọn dễ hiểu hơn trước mặt tôi.”
“Mỗi lần nghe câu trả lời là tôi, anh ấy sẽ không vui, lén lên sân thượng ăn kem, cuối cùng vì bị cảm lạnh rồi bị ba... lúc đó chú Yến đưa về nhà chăm sóc.”
...
Thi Hách Nhân ăn hết hạt dưa, thì bắt đầu gặm táo.
“Anh ấy bệnh, tất nhiên tôi không ngần ngại đến nhà anh ấy giúp ôn bài, chú Yến rất tin tưởng tôi...”
Tư Việt còn chưa nói hết, Thi Hách Nhân đã ngắt lời: “Vậy nên cậu đã chiếm lấy cục cưng của nhà người ta?”
Nói xong, anh ta lập tức mím môi thành hình chữ “U”, tỏ ý mình sẽ không nói gì thêm.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT