“Không ai trong chúng ta muốn xảy ra chuyện như vậy cả.” Yến Cửu không muốn khiến bà ấy phải buồn lòng nên đã lên tiếng an ủi: “Bây giờ chuyện quan trọng nhất chính là giúp Khâu Khâu nhanh chóng khoẻ lại, dì cũng đừng tự trách mình quá.”
Dứt lời cậu bế Mạt Mạt lên đi theo mẹ Hạ bước vào phòng của Khâu Khâu.
Cách bài trí trong phòng Khâu Khâu giống hệt như của cậu, vừa sạch sẽ vừa gọn gàng.
Cậu nhóc bệnh đến mức mặt đỏ bừng cả lên đang nằm ngủ li bì trên giường, Yến Cửu và Mạt Mạt vừa bước vào thì mới mơ màng mở mắt ra nhìn, khi thấy rõ người đứng ngay cửa thì dùng giọng nói khàn đặc vì bệnh để chào hai người họ: “Con chào chú Tiểu Cửu ạ… Chào em, Mạt Mạt~”
“Bé Khâu ngoan nhé, bây giờ con phải nghỉ ngơi thật tốt, đợi khi con khỏi bệnh thì sẽ có thể chơi với em Mạt Mạt rồi.”
Yến Cửu vô cùng đau lòng, vội vàng thả Mạt Mạt xuống đất, mặc cho cậu nhóc nhấc đôi chân ngắn ngủn của mình, chạy “bịch bịch bịch” đến bên cạnh giường của anh Khâu Khâu, sau khi quan sát hết một lượt thì lại tiếp tục “hì hà hì hục” bò lên trên giường của anh Khâu Khâu, vèo một cái là đã chui tọt vào trong chăn.
Thấy Mạt Mạt có thể bầu bạn, tạm thời phân tán sự chú ý của cậu bé thì Yến Cửu cũng thấy yên tâm được phần nào, sau đó lập tức lấy điện thoại ra liếc xuống đoạn tin nhắn mà bác sĩ riêng của nhà họ Yến gửi cho mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play