Nhưng mà điều khiến Thi Hách Nhân không ngờ tới chính là tính tình Mạt Mạt đã ổn định rồi, không còn giai đoạn mẫn cảm trật tự nữa.
Nghe thấy câu trả lời của anh ta, Mạt Mạt giơ ngón tay cái, giọng sữa khen ngợi: “Bác Thi thông minh trả lời đúng rùi~ Hương Hương thích quả cầu màu vàng nhất đó~ Bác Thi giỏi quá đi~”
Yến Cửu chưa bao giờ bỏ qua cơ hội dạy con trong vô thức, quay đầu lại nói với Mạt Mạt: “Bé cưng, bác Thi không chỉ thông minh thôi đâu, con hỏi bác Thi xem, vì sao Hương Hương lại thích quả cầu màu vàng nhất.”
Đương nhiên Mạt Mạt sẽ làm theo, ngẩng khuôn mặt nhỏ lên nói với Thi Hách Nhân: “Bác Thi ơi~ Vì sao Hương Hương lại thích quả cầu màu vàng nhất ạ?”
Thi Hách Nhân xoa đầu nhỏ của Mạt Mạt, cười nói: “Bởi vì khả năng cảm nhận màu sắc của các bé cún có hạn hơn so với con người… Mạt Mạt có thể nhìn thấy rất nhiều màu sắc đúng không?”
Mạt Mạt gật gật đầu: “Mạt Mạt có thể nhìn thấy màu đỏ~ Màu xanh lam~ Màu tím~ Quả cam~ Rau xanh~ Dứa~”
Cậu nhóc nói trật đề luôn, đổi màu sắc trong đầu thành những vật phẩm có màu sắc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play