Hương Hương nghe xong thì mừng rỡ vẫy đuôi, quất liên tục vào cánh tay Yến Cửu khiến cậu đau đến mức tê dại.
“Hình như Hương Hương thích anh lắm đấy anh Thi.” Đôi mắt Yến Cửu cong lên: “Nếu không phải tôi thường xuyên ở nhà thì tôi còn cho rằng ngày nào anh cũng lén leo vào nhà tôi bằng đường ống nước để nựng chó đấy.”
Người nói vô tâm nhưng người nghe lại để ý, Thi Hách Nhân nghe xong thì không khỏi căng thẳng, lên tiếng giải thích như một phản xạ: “Tôi không hề đến nhà cậu nựng chó đâu nhé.”
“Hả?” Yến Cửu ngạc nhiên hỏi ngược lại: “… Vậy anh nựng chó ở đâu?”
Cậu khá nhạy cảm với từ ngữ, hơn nữa còn dễ dàng phát hiện ra vài manh mối từ giọng điệu khi nói chuyện của Thi Hách Nhân nữa.
Hương Hương rất ít khi rời khỏi nhà, mỗi lần ra khỏi nhà… Đều được anh cả đưa đi.
Vì thế lúc Yến Cửu thốt lên câu nói đó, trong lòng lại nảy ra một suy nghĩ táo bạo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT