"Đừng nói nữa." Tư Việt nhanh chóng thay quần áo, trực tiếp bọc Yến Cửu trong chăn dày, bế cậu lên rồi đi: "Chúng ta đến bệnh viện trước đã."
Mỗi lần Yến Cửu nói một câu đều phải cúi đầu nghỉ một lúc, đành mặc cho Tư Việt sắp xếp.
Đi bệnh viện cũng được, dù sao cũng tốt hơn là cứ để cậu khó chịu như thế này.
Thật ra Tư Việt có thể hiểu được hành động của Yến Cửu.
Sức hấp dẫn của đồ ngọt đối với Yến Cửu không khác gì chuột đồng nhìn thấy thức ăn vào mùa đông, chim hải âu nhìn thấy khoai tây chiên trên bờ biển, cho nên tâm trạng của cậu, Tư Việt vẫn có thể đồng cảm được phần nào.
Nhưng đồng cảm thì đồng cảm, tự làm mình bị bệnh thì lại cần phải giải quyết theo cách khác.
"Em không tức giận chứ..." Môi Yến Cửu tái nhợt: "Xin lỗi, đã làm em lo lắng..."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play