Trần Lập Tinh nhỏ tuổi hơn cô ta, chỉ vừa mới nhận Phòng Khiếu Thiên làm ba nuôi cách đây không lâu, cho nên ý thức bổn phận của anh ta không mạnh bằng Tống Nhiễm Nhiễm.
Hơn nữa trong đoạn ghi âm này, anh ta cũng không nói gì, thà làm ít một chuyện còn hơn nhiều thêm một chuyện, anh ta chỉ ngơ ngác nhìn chằm chằm khuôn mặt xinh đẹp đến mức khiến người ta không thể rời mắt của Yến Cửu, dần dần vẻ say mê hiện ra trên gương mặt khó mà che giấu.
Sự chú ý của Yến Cửu đều dồn vào chiếc loa nhỏ của mình, hoàn toàn không chú ý đến ánh mắt của Trần Lập Tinh.
Có lẽ vì ở cùng Yến Cửu đã lâu nên cách suy nghĩ của Hạ Vân Sinh trở nên kỳ lạ mới mẻ hơn rất nhiều: “Tiểu Yến sao cậu lại dùng cái này mà không dùng điện thoại di động để ghi âm? Có phải vì âm thanh to hơn không?”
Yến Cửu suýt chút bật cười thành tiếng: “Điện thoại ở trong túi, còn phải mở khóa, sau đó bấm vào chức năng ghi âm, nhưng cái loa này thao tác tương đối đơn giản, thật ra tôi cũng thấy khá ngạc nhiên, một món đồ nhỏ như vậy lại có chức năng ghi âm.”
Đối mặt với Yến Cửu và Hạ Vân Sinh đang thảo luận về chức năng ghi âm của chiếc loa màu xanh huỳnh quang như không coi ai ra gì, Tống Nhiễm Nhiễm tức giận đến mất trí và thoát khỏi sự khống chế của Trần Lập Tinh, bước nhanh về phía trước cố đẩy ngã Yến Cửu.
Nhưng nói thế nào thì Yến Cửu cũng cao hơn 180cm, cho dù có bị bong gân chân đi chăng nữa thì cũng không phải là người dễ bị người khác đẩy ngã.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT