Yến Cửu không nhận được câu trả lời của Tư Việt, không kìm được rụt chân lại, hỏi nhỏ: “Em... Có phải em không vui không?”
“Tại sao em phải vui?” Tư Việt hỏi ngược lại.
Mới xa nhau chưa được một buổi sáng, cậu lại làm mình bị thương rồi.
“... Đừng vậy mà.” Yến Cửu biết Tư Việt đang giận chuyện gì, vô thức chột dạ mím môi, cười tươi lần mò bàn tay của Tư Việt, dời vào lòng mình: “Sau này anh sẽ chú ý.”
Tư Việt nào chịu nổi cái này.
Ngày thường lúc Yến Cửu nói chuyện đàng hoàng với anh, anh đã ước gì có thể móc tim mình ra chắp tay dâng hiến, giờ Yến Cửu lại làm vậy với anh... Bảo anh đỡ kiểu gì.
Yến Cửu nghiêng đầu, nhạy bén nhận ra tiếng thở gấp Tư Việt đang cố đè nén, lập tức đắc ý cười: “Hết giận rồi?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT