Dĩ nhiên Yến Cửu sẽ không vì dăm ba câu nói của Hà Nghị mà sinh lòng nghi ngờ Hạ Vân Sinh, nếu như cậu thật sự không tin Hạ Vân Sinh thì sẽ không giúp anh ấy cho tới mức hôm nay.
Hà Nghị cười ha ha mở miệng nói với Hạ Vân Sinh: "Vân Sinh, em nói gì đi chứ, nói cho hết lời. Em nói với cậu Yến Cửu đi, em có từng tham gia hay không?"
Tầm mắt của tất cả nhân viên công tác ở đây đều nhìn về phía Hạ Vân Sinh, chỉ có mỗi Yến Cửu vẫn đối diện với Hà Nghị trên màn hình, trên môi là nụ cười như đã nhìn thấu được mọi thứ.
Hạ Vân Sinh trở nên kích động, nước mắt cũng theo đó mà rơi xuống.
Anh ấy như đã suy sụp lại vẫn cố hết sức nén giọng điệu của mình xuống thật thấp, nhưng cũng vì thế mà giọng nói càng lộ rõ tiếng khàn đặc đáng thương: "Tôi không có đi cùng bọn họ! Tôi chỉ uống một ly rượu, xong rồi bỏ đi!"
Hà Nghị vẫn không buông tha hỏi tới: "Cục cưng, em chỉ cần nói cho cậu Yến Cửu và mọi người biết, em có từng tới những chỗ "không lành mạnh" đó hay không?"
Yến Cửu lập tức duỗi tay gõ vào mu bàn tay của Hạ Vân Sinh, ra hiệu cho anh ấy thả lỏng một chút: "Đừng nghe anh ta đánh tráo khái niệm, cứ thuận theo trình tự nói hết những chuyện anh đã trải qua là được rồi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT