Đồ Thanh biết mình đã trách nhầm Tầm Mạch Mạch, nhưng con người chàng vốn không hay nói lời xin lỗi, sau khi im lặng một lát bỗng nhiên chàng nói: “Cho nàng xem thứ này.”
Tầm Mạch Mạch ngẩn ra, không biết Đồ Thanh muốn cho nàng xem thứ gì, nhưng vẫn gật gật đầu, chờ hành động tiếp theo của chàng.
Đồ Thanh lùi người về sau, kéo dài khoảng cách giữa hai người, sau đó tay phải đặt lên Đan Điền, lập tức có một luồng sáng hình tròn hiện lên ở Đan Điền, nó giống như một cánh cửa bằng vàng sáng lấp lánh, tiếp theo một hình nhân nhỏ bé lảo đảo từ bên trong đi ra, nhảy xuống lòng bàn tay Đồ Thanh.
Cơ thể trắng như ngọc, tay chân nhỏ xíu, đôi mắt to chăm chú nhìn Tầm Mạch Mạch, nó chính là phiên bản thu nhỏ của Đồ Thanh. Tuy rằng gương mặt vẫn loang lổ chấm đen, nhưng cũng chẳng thể che đi sự mềm mại trời sinh của hình nhân nhỏ bé, thoạt nhìn đáng yêu vô cùng.
“Nguyên Anh?” Tầm Mạch Mạch vui mừng mở to mắt, sau đó hào hứng hô lên, “Quả nhiên là không mặc y phục.”
Đồ Thanh té ngửa, Tiểu Nguyên Anh cũng có suy nghĩa tương thông với chàng, hai tay nó nhất thời che đi bộ phận mấu chốt của mình. Sau đó mặt nó đỏ bừng, hung dữ lườm Tầm Mạch Mạch.
Tầm Mạch Mạch cảm thấy bé con càng đáng yêu hơn, bình thường Đồ Thanh hay đeo mặt nạ, muốn thấy sắc mặt chàng gần như là không thể, nào có thẳng thắn đáng yêu như bé con này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play