“Phu quân, sao giờ tu vi chàng vẫn là Kim Đan kỳ đỉnh phong?” Từ lần đầu gặp Đồ Thanh, Tầm Mạch Mạch đã muốn hỏi rồi, lúc này rốt cục cũng có cơ hội hỏi chàng.
“Là vì nàng.” Đồ Thanh nói.
“Em sao?” Tầm Mạch Mạch ngẩn ra, chợt nghĩ đến một chuyện, “Là vì linh lực phụng dưỡng sao?”
“Đúng vậy.” Tầm Mạch Mạch đã kết đan, con đường tu hành của Đồ Thanh cũng có thể bắt đầu được rồi, chàng cũng không có ý giấu Tầm Mạch Mạch, nhanh chóng giải thích, “Ám ma tộc chúng ta có Nguyên Thần cường đại, cho nên khi tu hành tốc độ cũng nhanh hơn người thường rất nhiều. Tu sĩ bình thường muốn đạt Trúc Cơ phải mất mười năm nhưng ta chỉ cần một năm. Kết đan phải mất hai đến ba trăm năm, còn ta thì chỉ mất khoảng năm mươi năm. Nếu tế phẩm đủ linh lực phụng dưỡng thì ba mươi năm có thể kết đan được rồi. Ngược lại, tuy rằng tốc độ tu hành của ta rất nhanh, nhưng nếu tu vi của tế phẩm không theo kịp, ta sẽ không thể đột phá. Đơn giản mà nói, thứ duy nhất hạn chế tốc độ gia tăng tu vi của ta chính là tế phẩm.”
Tầm Mạch Mạch nghe mà líu lưỡi liên tục, tốc độ tu luyện này quả thực là thiên tài trong thiên tài, còn muốn người ta sống không ?. Nhưng nghe được đoạn sau, bỗng nhiên nàng lại nhận ra có điểm bất thường: “Sao có thể thế được, nào có đạo lý tế phẩm lại cản trở chủ nhân?”
Đồ Thanh tiếp tục giải thích: “Khế ước cũng hạn chế cho cả hai bên, đối với ta mà nói, tế phẩm chỉ hạn chế tốc độ gia tăng tu vi của ta, nhưng với tế phẩm ký kết khế ước, thì không thể từ chối phụng dưỡng.”
“Nói cách khác, chàng không cần em đồng ý cũng có thể hấp thu linh lực của em?” Tầm Mạch Mạch hiểu ngay.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT