Tu luyện một là tu linh lực, hai là tu tâm cảnh, Tầm Mạch Mạch tu luyện hơn hai trăm năm mới đạt Trúc cơ, cho nên tuy rằng linh lực không cao, nhưng tâm cảnh của nàng đã sớm vượt xa tu vi của nàng.
Dạo này dù nàng không tu luyện hàng ngày, nhưng linh khí giữa trời đất vẫn tự động nhập vào cơ thể nàng, tu vi cũng theo đó mà dần tăng lên. Trạng thái này cũng chính là trạng thái tu luyện mỗi tu sĩ đều khát vọng hướng tới, nhưng linh mạch của Tầm Mạch Mạch còn đang trong thời kỳ khôi phục, không thể tu luyện quá sức, nàng đành cố gắng áp chế.
Trước kia linh mạch của nàng bị phế, muốn tu luyện nhưng cơ thể không cho phép, hiện giờ linh mạch đã được chữa khỏi, muốn tu luyện nhưng cơ thể vẫn không cho phép, thật sự là ngẫm lại cũng khiến người ta buồn bực.
Vì muốn kiềm chế ý định tu luyện, Tầm Mạch Mạch đành phải nghiên cứu trận pháp và sách nhập môn phù chú để dời sự chú ý của mình.
“Đây là… tấm phù sét lần trước mua ở phòng đấu giá à? “Đồ Thanh thấy lá phù trong tay Tầm Mạch Mạch cầm khá quen mắt, chàng đến gần nhìn thì mới nhận ra.
“Ừm.” Tầm Mạch Mạch tùy ý ừm một tiếng, trên tay cầm bút mua từ phù lâu, chấm mực rồi vẽ vài nét lên lá phù.
“Cô có hiểu lá phù này không? Đồ Thanh hỏi. Chàng nhớ lúc còn ở Hương An Thành, chàng đã dùng thần thức giúp Tầm Mạch đọc phù văn trên lá phù này, nhưng lúc ấy mới chỉ đọc được một nửa, vẫn chưa hoàn toàn đọc hết, Tầm Mạch Mạch chắc hẳn vẫn chưa hiểu rõ lá phù chú này mới đúng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play