Mãi cho đến giờ hợi một khắc [1] Khê Cốc mới về tới nhà trọ Quân Lai, vừa vào sân y đã thấy người nào đó đang ngồi bên cạnh bàn đá chờ y.
[1] Khoảng 21:15 phút tối.
“Cậu vội vàng tìm ta là vì Thái Sơ Điệp?” Mỏ khoáng mạch ngoài thành nam đã sập, Thái Sơ Điệp đã có chủ, chuyện lớn như vậy đã sớm lan truyền ồn ào khắp mọi nơi, dù y không có ý đi nghe ngóng, nhưng trên đường về y đã nghe người ta bàn luận về chuyện này.
“Ừm.” Đồ Thanh khẽ ừ một tiếng.
“Xem ra, Tiểu thập nhị nhà cậu đã thu phục được Thái Sơ Điệp, số cô ấy cũng may đấy.” Khi nghe tin Thái Sơ Điệp nhận chủ, y cũng đoán ra kết quả, dù sao tiểu tế phẩm nhà Đồ Thanh có độ tương đồng linh khí cao như thế, cũng thuộc vào hàng hiếm gặp trên đời.
Ngồi xuống đối diện Đồ Thanh, y tự rót cho mình một chén trà, chậm rãi nhấp một ngụm Khê Cốc mới nói tiếp: “Nói đi, cậu muốn ta làm gì?”
“Nàng ấy không biết dùng Thái Sơ Điệp.” Đồ Thanh nói.
“Cậu muốn ta dạy cô ấy?” Khê Cốc nhíu mày, “Về Thái Sơ Điệp, ta cũng chỉ biết một hai điểm, nhưng Chúc Ngôn lại khá hứng thú với lĩnh vực này. Vì phục vụ cho nghiên cứu linh vật thế gian, cậu ta đã tự tay biên soạn một cuốn ‘Bách khoa toàn thư linh vật’.”
Chúc Ngôn là một tiền bối khác trong tộc ám ma, y khác hoàn toàn với Khê Cốc phong lưu thành tính thích dạo chơi nhân gian, Chúc Ngôn tu đạo vô tình là vì thích nghiên cứu các loại linh vật kỳ thú. Theo cách nói của y, động vật còn đáng yêu hơn con người nhiều, đương nhiên điều kiện tiên quyết là trước khi chúng tu luyện thành hình người.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play