Cô Ta Giống Như Một Con Cóc Ghẻ, Không Chỉ Xấu Xí Mà Còn Độc Ác 2
Vương Phương nghe được lời Khổng Lâm Lang nhắc tới Đồng Họa, trong lòng nảy sinh ác ý: "Cô không thấy lần này nó trở về trong cái dạng gì à? Làm ruộng ở trong thôn còn sống tốt hơn ở thành phố. Cô nhìn gương mặt với làn da nó đi, có giống người đi làm ruộng không? Nhìn cái dáng vẻ của nó, giống người về quê để xây dựng nông thôn lắm sao? Tôi chẳng hổ thẹn gì khi nói đến những việc đáng xấu hổ mà nó làm ở quê. Thật sự khiến người ta mất mặt! Tôi còn hận không thể để nó ở lại thành phố mãi mãi."
Làm cho Khổng Lâm Lang đẹp mặt, nhục nhã vì con gái mình khiến Vương Phương sung sướng vô cùng.
Trong lòng Khổng Lâm Lang bắt đầu chớm dậy ngọn lửa giận, giả vờ kinh ngạc, hỏi: "Không thể nào? Tôi đã nhìn Đồng Họa lớn lên từ bé, con bé không phải loại người này?"
Vương Phương lập tức đáp lại: "Vậy cô nói xem, nó làm ruộng ở quê mà da vẫn trắng hồng là thế nào?"
"Lần này số lượng những thanh niên trí thức của chúng ta trở về thăm người thân ở quê cũng không ít chưa tính đến người khác, lúc Lão Nhị nhà tôi mới trở về, tôi suýt thì khóc chết đi. Nó gầy đến độ da bọc xương, trên người không có tý thịt nào, vừa đen vừa gầy, sao giống như con nhóc kia được..."
Khổng Lâm Lang nén lửa giận xuống: "Chuyện này nếu không có bằng chứng thì không được nói bậy, lỡ đâu truyền ra ngoài, bà khiến con bé chẳng dám nhìn mặt người khác thì sao?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT