Chỉ Có Một Gương Mặt Thôi, Không Thể Tiết Kiệm Chút Sao? 1
Năm đó, nếu con bé không lấy tiền riêng của nó ra đưa cho Lỗi Tử thì có khi bà già này đã chết từ lâu rồi."
Đồng Đại Lai quay ngoắt đầu lại, nhìn chằm chằm Vương Phương: "Chuyện này là sao? Bà nói chính bà cho cô họ ba mươi đồng cơ mà? Tại sao lại là Đồng Họa cho?"
Vương Phương thầm mắng bà già chết tiệt mau đi chết đi, nhưng bên ngoài vẫn mạnh miệng: "Tiền của Đồng Họa chính là tiền tôi cho nó, nếu không thì nó lấy đâu ra tiền."
Đồng Họa cũng không giúp Vương Phương: "Tôi làm bài tập hộ người khác, còn làm việc kiếm tiền."
Vương Phương nham hiểm nói: "Một đứa trẻ vị thành niên như mày trừ phi làm việc gì mờ ám, nếu không thì phải giúp người ta làm bao nhiêu bài tập mới kiếm được ba mươi đồng tiền chư"
"Từ lúc học Tiểu học tôi đã làm bài tập giúp người ta rồi... Tôi còn có tiền thưởng của trường học."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play