Đồng Họa trước đây quá nhu thuận, bị nhốt trong phòng cũng chưa từng nghĩ đến chuyện trèo cửa sổ ra ngoài, vì vậy nhà họ Đồng cũng chưa từng nghĩ đến chuyện phải làm gì với cửa sổ.
Đồng Họa nhẹ nhàng nhảy ra khỏi cửa sổ, ánh trăng bên ngoài rất đẹp, nhìn vào gần như không có gì cản trở tầm mắt.
Nhà họ Đồng có tổng cộng hai chiếc xe đạp, một chiếc là của Đồng Đại Lai, chiếc còn lại là phần thưởng của Đồng Họa vì được bình chọn là người lao động tiên tiến năm ngoái, cô tặng cho Đồng Xuân Thụ, bản thân cô đến giờ vẫn chưa nỡ mua một chiếc xe đạp cho mình.
Đồng Họa không chút do dự thu hai chiếc xe đạp này vào không gian, cả chiếc chum nước và vại muối dưa ở góc sân cũng thu vào không gian luôn.
Sáng sớm hôm sau, Vương Phương đã chửi ầm lên trong sân: "Thằng khốn kiếp nào ăn ở chẳng ra gì đã ăn trộm mất hai chiếc xe đạp của nhà tao!"
"Đồ khốn! Đừng để tao biết là ai, để tao biết là ai, tao xé xác cả nhà mày!"
Đồng Đại Lai còn phải đi làm, không có thời gian ở nhà dây dưa, để Vương Phương đi báo án rồi vội vàng đi làm.
Đồng Xuân Thụ không có việc làm, giờ vẫn chưa dậy, mơ mơ màng màng nghe thấy mẹ mình chửi bới, xe đạp gì mất rồi!
Mất thì mất thôi!
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT