Vương Quy Nhân nghiêng người về phía sau, sau lưng hơi thả lỏng: "Những thứ không biết làm, có thể từ từ học, mỗi người đều có chỗ mình không am hiểu."
Khổng Mật Tuyết cắn chặt môi: "Chú, chú có vì Họa Họa mà ghét cháu không?"
Vương Quy Nhân dùng một tay đẩy nắp trà: "Sao có thể? Vấn đề của Họa Họa, chú sẽ nói lại với nó, hai đứa là bạn bè cùng nhau lớn lên, hẳn là phải tin tưởng lẫn nhau."
Khổng Mật Tuyết ủy khuất nói: "Cô ấy không tin cháu, còn hiểu lầm cháu rất nhiều chuyện, cháu giải thích cũng không giải thích rõ ràng."
Đôi mắt Vương Quy Nhân híp lại chỉ còn hai khe hở: "Tiểu Tuyết, cháu nói cho chú biết, cháu thật sự không có ý nghĩ khác đối với Cố Kim Việt sao?"
Khổng Mật Tuyết liếm liếm môi, ánh mắt biến ảo bất định, giọng nói càng thêm ủy khuất: "Chú! Ngay cả chú cũng không tin cháu sao? Chú cũng giống như Đồng Hoạ, cảm thấy cháu muốn cướp đối tượng của cô ấy sao?"
Giọng điệu của Vương Quy Nhân dịu lại: "Chú nghĩ thế nào không quan trọng, quan trọng là Tiểu Tuyết nghĩ thế nào?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play