Trong lòng Vương Phương và Đồng Đại Lai chửi má nó, nhưng trên mặt không thể không nhận lấy phần vinh hạnh đặc biệt này, người đã xuống nông thôn, tốt xấu gì cũng kiếm chút chỗ tốt.
Đồng Xuân Cảnh xuống nông thôn đã được vài năm, Vương Phương rất hiểu biết về nơi anh ta xuống nông thôn, biết nơi đó trời đông dài, đặc biệt lạnh.
Bởi vậy sau khi Đồng Xuân Thụ xuống nông thôn, Vương Phương nhờ em trai Vương Quy Nhân làm phiếu bông, mãi cho đến gần đây mới gom đủ chăn bông và áo bông nặng mười ba cân đưa đến nông thôn.
Đồng Đại Lai nghe con trai nói qua nơi anh ta xuống nông thôn, lúc lạnh nhất âm mấy chục độ, không chuẩn bị áo bông cho Đồng Hoạ có ổn hay không?
Vương Phương không nói không cho, bà ta nói thẳng: "Nếu ông muốn gửi đồ vật cho con nhóc đó, thì tự ông đi gom góp!"
Đồng Đại Lai biết phiếu bông khó làm, nhưng em vợ không phải có bản lĩnh này sao?
"Nếu như Đồng Hoạ không có đồ vượt qua mùa Đông, thì con nhóc sẽ đến hỏi thằng hai thằng tư để lấy?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play