Khổng Mật Tuyết thở phào nhẹ nhõm, Cố Kim Việt là cháu ruột của Cố Tư, Cố Kim Việt mất mặt thì chính Cố Tư cũng mất mặt, chắc Cố Tư không muốn mất mặt trước thôn dân và thanh niên trí thức, còn có cán bộ công xã?
Cố Tư lạnh nhạt ngước mắt, nhìn thoáng qua Cố Kim Việt, ánh mắt giống như thực chất, đè ép Cố Kim Việt ngừng thở, trái tim đập điên cuồng.
Nhìn thoáng qua Khổng Mật Tuyết, ánh mắt lạnh nhạt hỏi: "Nhà nào? Bây giờ tôi cho người đi mua xem."
Khổng Mật Tuyết lập tức mở to hai mắt, ý lạnh từ đỉnh đầu thấm vào, theo sống lưng lan tràn đến toàn thân.
Cố Tư mặc kệ Cố Kim Việt cầu xin sao?
Cố Kim Việt chính là cháu ruột của anh!
Lòng Cố Kim Việt xấu hổ, tức giận chú nhỏ không nể mặt anh ta, sắc mặt khó coi vô cùng.
Sắc mặt của Khổng Mật Tuyết vừa đỏ vừa trắng, muốn mở miệng nói chuyện hay giải thích, nhưng cô ta có thể nói gì? Có thể giải thích điều gì?
"Tôi và Đồng Hoạ từ nhỏ đã lớn lên với nhau, cô ấy làm thịt kho tàu không phải như vậy." Khổng Mật Tuyết giải thích không được, chỉ có thể dời vấn đề lên người Đồng Hoạ.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT