Nhưng Vương Đại Chí không tin lời này, hắn ta vừa ngấẩng đầu lên đã thấy Văn Hâm đứng ngoài cùng đám đông, cô đứng đó không chút biểu cảm. "Văn Hâm, tôi nhớ cô cũng có súng, có phải cô làm không? Cô và Mục Huyên có mâu thuẫn nên cô đã giết cô ta.”
Vương Đại Chí nắm chặt vai cô, trừng mắt nhìn cô đầy ác ý. Văn Hâm dùng sức hất tay hắn ta ra, hờ hững nói: "Muốn vu oan cho người khác thì sợ gì không có cớ, tôi và Mục Huyên có mâu thuẫn là thật nhưng mắt nào của anh nhìn thấy tôi giết cô ta.”
"Đội trưởng Lôi, tôi dám chắc là cô ta giết người.”
Theo lời Vương Đại Chí, những lời Văn Hâm nói đều là ngụy biện. Lôi Nhân Nghĩa nhìn về phía Văn Hâm: "Có ai có thể chứng minh tối qua cô làm gì không?"
"Tôi có thể chứng minh.”
Một giọng nói từ tính vang lên giữa họ. Văn Hâm nhìn theo giọng nói, Dương Mạch Hàm từ sau tưng Lôi Nhân Nghĩa đi ra, anh nhìn cô, cười nói: "Văn Hâm đã cứu mạng tôi, tối qua tôi mời cô ấy ăn cơm, chúng tôi ở bên nhau suốt.”
Lời này có phần hơi mơ hồ, những người đàn ông xung quanh hiểu ý "Ồ” lên một tiếng, từng người một đều tỏ vẻ trêu chọc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT