Thiên Tai Ập Đến, Dựa Vào Không Gian Vật Tư Ta Bình Thản Thoát Nạn

Chương 231


1 tháng

trướctiếp

Đàn ông ăn nhiều, một ổ bánh mì thực sự không no, Giang Tri Việt hơi ngượng ngùng hỏi: "Còn nữa không?" Văn Hâm liếc hắn ta, lắc đầu: "Hết rồi." Lục Diệp nghe vậy, lặng lẽ cất nửa cái bánh quy nén đi, để dành ăn tối. Nếu họ không chê, hắn ta có thể pha nước, chia cho mỗi người hai miếng. Ăn xong ổ bánh mì chẳng thấm vào đâu, Giang Tri Việt trỏ về phòng nghỉ ngơi.
Đây là nơi họ vừa làm việc vừa nghỉ ngơi ở phía Bắc căn cứ, mỗi người một phòng. Văn Hâm chưa bao giờ bạc đãi bản thân, cô trở về phòng rồi tiếp tục ăn. Đồ ăn có mùi không thể ăn, cô lấy một hộp cháo khoai lang bát bảo, một cốc sữa chua yến mạch, thêm một đĩa trái cây tổng hợp, thoải mái thưởng thức đồ ăn ngon.
Thức ăn trong không gian nhiều vô kể, không cần phải ủy khuất bản thân.
Cô vừa định mang một phần cho Dương Mạch Hàm thì ngoài cửa vang lên tiếng gõ cửa nhẹ, kèm theo giọng nói trầm ấm của người đàn ông truyền đến: "Văn Hâm, là anh!"
Văn Hâm nhanh chân đi ra mở cửa cho anh, nhướng mày hạ giọng nói: "Em vừa định mang đồ ăn cho anh."
Một ổ bánh mì nhỏ không thể chống đói, cô chỉ tin tưởng Dương Mạch Hàm, vì vậy đối với Giang Tri Việt và những người khác, cô chỉ có thể nói lời xin lỗi . Dương Mạch Hàm cong môi cười nhẹ, đôi mắt đen nhìn chăm chăm vào đôi mắt đẹp của cô: "Đến sớm không bằng đến đúng lúc ." Anh đang định qua hỏi xem muốn ăn gì.
Văn Hâm lấy ra một phần thức ăn giống hệt vậy đưa cho anh: "Không thể ăn cơm, em sợ người khác ngửi thấy mùi, trưa nay tạm ăn vậy nhé."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp