Ô Vọng dám.
Không chỉ dám, mà còn cắn chặt vào tay Phù Quang một lần nữa, phát ra tiếng hú dài: “Hú … Ẳng ——"
Thú hai chân láo xược, dám táy máy. Sao cứ nhất định phải sờ vào cái đuôi của nó, có phải vì ghen tị với lớp lông mềm mượt của nó không?
Vừa cắn xong, nó liền buông miệng trước khi đối phương làm điều gì đó kỳ quái khác, nhảy xuống đất, dùng cái đuôi lông xù quét qua mắt cá chân của Chu Mạt.
Cậu nhóc căng thẳng, suy đoán vài giây, rồi quay đầu tìm sự trợ giúp: "Anh, Anh Ngáo có ý gì vậy? Kỹ năng của anh có thể quét ra không?"
"..." Tiểu Đào nhìn chỉ số 999 ngày càng lớn trên đỉnh đầu Ô Vọng, rồi dò hỏi: “Thiên sứ như Quyền Thiên Sứ này ở thiên đường có bao nhiêu? Có ai mạnh hơn không?"
Cậu nhóc đáp: "Không biết nữa… Chắc không nhiều lắm, dù sao cũng được xem như một chức quản lý nhỏ rồi."
"..." Ừ. Một chức quản lý nhỏ có thể giảm một chút giá trị đói khát nhưng liệu anh Ngáo có thể ăn no ở thiên đường không?
Tiểu Đào: "… Ăn ở Địa ngục … Thôi. Anh Ngáo nói nó muốn cùng nhóc đi xuống địa ngục xem thử."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play