“?!” Chu Mạt hít sâu một hơi, vẻ mặt đầy kinh hãi.
Còn chưa kịp mở miệng, Tiểu Đào đã tức giận nhảy dựng lên: “Đủ rồi! Đừng nói nữa!”
Ô Vọng vốn đang chăm chú nghiên cứu chiếc vòi hoa sen bị Tiểu Đào làm cho giật mình, quay phắt đầu lại, chỉ thấy Tiểu Đào mặt đen như mực, cảnh giác trừng mắt nhìn Phù Quang y hệt vị phụ huynh nhạy cảm đang trừng mắt nhìn tên du côn dạy hư con của mình: “Suốt ngày chỉ biết dạy mấy thứ chẳng tốt lành gì...”
Phù Quang mỉm cười vô tội nhìn lại: “Chỉ là vài thủ đoạn nhỏ đối phó với quái vật thôi, việc gì phải kích động như vậy?”
“Tôi—” Tiểu Đào giống như một con cá nóc căng phồng, bị hỏi một câu liền khựng lại, “Anh thì hiểu cái gì, không được dạy trẻ con như thế ! Tiểu Chu mới học cấp hai, anh đã dạy nó chuyện chôn sống? Đây là thứ nên dạy cho trẻ con sao?”
Tiểu Đào trừng mắt: “Anh thử nghĩ mà xem, nếu một ngày nào đó tôi dạy anh Ngáo rằng bất kì con chó nào ngoài đường cũng có thể cưỡi lên...”
Cậu đang nói thì nhận ra ví dụ mình đưa ra quá thiếu tế nhị liền ngập ngừng chuyển chủ đề: “Tóm lại! Tất cả những suy nghĩ xấu xa đó! Đều không được phép nói trước mặt lũ trẻ!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play