Gửi Đến Tình Yêu Thầm Kín Của Tôi

Cảm Ơn Đã Đến


1 tháng


GỬI ĐẾN NGƯỜI TÔI THẦM YÊU .
An Giang , chiều nắng đẹp ...
Tháng 8 đã về , hè cũng sắp kết thúc . Nghĩa là tôi và cậu chỉ còn hơn một mùa hè nữa để ở cạnh nhau .

Hôm nay khi đang xem một blog , bỗng nhiên tôi lại nhớ đến cậu,  những kỷ niệm ùa về trong ký ức của tôi .

Có câu nói rằng :" Thời gian sẽ chữa lành tất cả " nhưng tại sao thời gian lại chẳng thể làm xóa nhòa đi những tình cảm tôi dành cho cậu? Tại sao tôi lại thích cậu ? Người sẽ chẳng bao giờ đáp lại tình cảm của tôi.

Có lẽ cậu sẽ chẳng bao giờ ngồi xuống nghiêm túc tính khoảng thời gian chúng ta biết đến nhau . Nhưng tôi có thể nói với cậu rằng chúng ta đã biết đến nhau đúng một thập kỷ , nhưng trong đó có 6 năm là tôi thầm thích cậu .

Cậu có nhớ lần đầu tiên chúng ta gặp nhau không ? Có lẽ duyên của chúng ta lại bắt đầu từ lúc đó . Ban đầu tôi và cậu đều trong nhóm tập kịch để đi thi . Cứ tưởng sau sự việc đó chúng ta sẽ không bao giờ chạm mặt nhau nữa , nhưng nào ngờ mẹ tôi là giáo viên cậu lại đến nhà tôi học thêm . Cậu học thêm ở nhà tôi 2 năm thì nghỉ . Một năm sau tôi lại gặp cậu , một lần nữa tôi và cậu được sếp chung lớp cho đến tận bây giờ.

Bây giờ cậu là lớp trưởng , học rất giỏi , ngoại hình rất đẹp trai cũng rất giỏi thể thao nữa . Còn tôi, một người hết sức bình thường , học được bình thường, nhan sắc cũng bình thường chẳng có gì làm cậu chú ý đến tôi cả . Nên tôi lựa chọn cách chôn tình cảm này vào nơi sâu nhất trong trái tim . À không cũng không phải là sâu nhất , vì cậu biết tình cảm đặc biệt cho dành cho cậu mà . Cậu là tình yêu đầu của tôi người đầu tiên làm trái tim tôi rung động , tôi dành những gì ngây ngô nhất để thể hiện tình cảm của bản thân . Khi tôi thích cậu 3 năm , tôi đã thổ lộ với cậu . Ngày hôm sau tôi thấy cậu im lặng tôi biết cậu đã từ chối rồi . Tôi cố tỏ ra bình thường hết mức có thể . Cứ nghĩ sau đó tôi sẽ không còn thích cậu nữa , nhưng tôi đã lầm tôi vẫn còn thích cậu , tình cảm ấy ngày càng lớn nhiều hơn .  Lúc này tôi chọn cách ta chỉ quan sát cậu từ xa, nhìn cậu cười , nhìn cậu vui đùa. Tôi biết  nụ cười của cậu sẽ chẳng bao giờ thuộc về tôi . Nhưng tôi lại vô thức tưởng tượng rằng nụ cười ấy là của tôi , dù là trong mơ tôi cũng thấy mãn nguyện . Tôi hẹn mọi như thế đấy , trong các tiết học có lúc ta không kìm được thì mình cứ thêm vài lần . Vậy mà đã thêm 3 năm tôi thích cậu .

Rồi một ngày tôi nghe mọi người nói là , cậu đang quen một ai đó . Tôi cứ tưởng đó là lời đồn , là đời đùa giỡn của mọi người . Nhưng không , đó lại là sự thật cậu đã quen một cô gái . Cô gái đó nhỏ nhắn lại rất đáng yêu . Nhìn cô gái đó rất xứng đôi với cậu , cậu có biết gì không . Lúc đó tôi đã rất ghen tị với cô gái ấy , nhưng thật nực cười là đến tư cách ghen tị tôi còn chẳng có . Tôi nghe được tin ấy thế giới của tôi dường như bị sụp đỗ . Đêm đó tôi khóc , khóc rất nhiều .

Tôi thích cậu nhiều đến vậy . Cậu mệt không khi cứ đi lòng vòng trong suy nghĩ của tôi . Còn tôi , tôi đã mệt lắm rồi . Tôi biết tôi muốn quên đi thứ tình cảm cứ lớn dần theo thời gian . Chính vì vậy nỗi đau trong lòng cứ thế mà lớn theo . Cậu có biết nỗi đau nào khiến tôi đau đớn không ? Chính là nỗi đau khổ nhất khi đơn phương cậu đây . Cậu chính là món quà xa xỉ và tạo hóa vốn không dành cho tôi.

Cả tôi và cậu, chúng ta đã có một khoảng thời gian dài để suy ngẫm về những gì đã qua. Cậu vẫn tiếp tục đi trên con đường của cậu, còn tôi cũng đã định hướng cho riêng mình. Thời gian ít nhiều cũng đã xoá nhoà một phần tình cảm mà tôi dành cho cậu, vì theo quy luật của tự nhiên, chẳng có thứ gì trên đời mãi nguyên vẹn cả. Hai chúng ta của hiện tại như những con người xa lạ, vốn dĩ như chẳng hề quen biết. Hai chúng ta của hiện tại có hai hướng đi khác nhau, tựa như hai đường thẳng song song không bao giờ có được cơ hội để gặp nhau dù chỉ một lần. Cậu như một mảng ký ức đẹp nhưng không thể tìm lại được trong trí nhớ của tôi, còn tôi có lẽ cũng chỉ là bóng tối mờ nhạt trong đôi mắt của cậu...

Hôm nay, tôi đặt bút viết lên những dòng tâm sự này không phải với hi vọng cậu sẽ đọc được hay là để kể lể về những đau khổ mà tôi đã trải qua. Tôi viết để những kỉ niệm đẹp nhất giữa tôi và cậu, để tình cảm tôi dành cho cậu mãi còn đọng lại trên những trang giấy như một cuốn hồi ký thanh xuân mà sau này khi nhìn lại, tôi sẽ tự cười và nhớ ra rằng: Đã từng có một người con gái âm thầm thích cậu nhiều đến thế...

Cuối cùng, tôi chúc cậu sẽ luôn hạnh phúc trên con đường của mình . Tôi vẫn sẽ luôn dõi theo cậu nhưng theo một phương thức khác , không còn cứ mãi coi cậu là cả thế giới của tôi nữa .


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play