Như thế, Liễu Nhạc Phong đã cố gắng làm việc trong quán bar đó thêm một thời gian cho đến khi nghĩ ra cách mới.
Trong khi ấy, lá thư mà anh đã đưa cho ông chủ quán bar lúc nãy lại bị gã cố tình ném vào 1 nơi nào đó, gã ta phủi sạch tay rồi rời đi mà không hề hay biết nhờ chính điều này mà lá thư đã được gửi lên cho tên giám đốc kia.
Hóa ra, chỗ mà gã kia ném lá thư xin nghỉ việc của anh là chỗ đang để ga giường chuẩn bị thay vào phòng ngủ của tên giám đốc đó.
Lúc nhân viên dọn dẹp chuyển ga giường vào phòng của tên giám đốc kia, thư ký của hắn đã để ý đến đơn xin nghỉ và nói
Thư ký: “Thưa sếp, có 1 lá thư xin nghỉ làm ở đây…h-hình như là của 1 nhân viên trong quán bar XXX mà ngài đã thu mua lại không lâu trước đó”
Lúc này, Lục Tiếu Trương vừa mới tắm xong còn đang bận làm khô tóc không rãnh rỗi đáp lại 1 cách bình thản.
Lục Tiếu Trương: “Tôi nghe rồi…không cần phải nói to lên đâu, thế thì cứ ký đi cho người ta nghỉ việc đi. À đúng rồi, nhân viên nghỉ việc đó tên gì thế”
Không biết vì sao hắn ta lại hỏi như vậy vì thường ngày khi có nhân viên nào đó nghỉ thì bọn họ phải gửi đơn lên giám đốc, mà mỗi lần hắn thấy thì sẽ ậm ừ đồng ý, không thèm hỏi xem đó là ai.
Nhưng không biết vì sao hôm nay hắn lại đột nhiên hỏi như vậy nữa.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play