Liễu Minh Yên: “Đủ rồi! Tránh xa tôi ra!!”
Nói rồi cô đẩy Trương Bạch Oanh ra và vô tình va phải bình hoa ngay cạnh đó, may mắn thay nó chỉ rớt xuống gần ngày chỗ Bạch Oanh đang đứng.
Thấy cảnh tượng như thế, Liễu Minh Yên có chút đứng hình và hơi hoang mang nhẹ.
Tình trạng của cô bây giờ không hề tốt, nãy giờ trong lúc nói chuyện với Bạch Oanh thì mắt cô chỉ có thể nhìn mọi thứ rất mờ nên những hành động cô làm ra đều rất vô ý.
Khi nghe tiếng đồ vật rơi, cô hoảng hồn lại:
Liễu Minh Yên:"Này…cô có sao không, tôi thật sự không cố ý đâu, tôi không có nhìn thấy cái gì ở đó cả nên…tôi…t-ôi xin lỗi"
Giọng nói của cô vừa mang sự chân thành lại có phần hơi run rẩy mắt cô thì có vẻ vô hồn vì hiện tại mọi thứ trong tầm nhìn của cô đang trở nên mờ ảo và khó thấy rõ mọi thứ xung quanh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT