“Tống Thu Hàn, hoa của em nảy mầm rồi này!” Lâm Xuân Nhi khoác vội áo sơ mi của Tống Thu Hàn lên người, ngồi xổm dưới đất nhìn số hoa mình đã trồng. Tống Thu Hàn nghe tiếng thì đứng cạnh cô, cùng cô xem một lúc. Một đám mầm nhỏ từ dưới đất chui lên, giống như tóc mới mọc, lộ ra sự quật cường và ương ngạnh. Có dáng dấp của Lâm Xuân Nhi.

“Sau khi đi từ thiện về, chúng sẽ mọc rất cao.” Tống Thu Hàn dùng đầu ngón tay vuốt ve mầm nhỏ, thấy bên trong có chen mấy cây cỏ dại thì thò tay ra nhổ. Anh quay đầu qua nhìn Lâm Xuân Nhi đang tập trung tinh thần, thấp giọng nói: “Vừa rồi em sốt sắng thế.”

“Buổi chiều mệt quá nên ngủ trong văn phòng một lát, lúc ngủ lại mơ thấy anh.” Lâm Xuân Nhi vùi đầu vào giữa hai đầu gối: “Hơi nhớ anh.”

“Vậy à...” Tống Thu Hàn xoay Lâm Xuân Nhi về phía mình, nâng mặt cô lên. Ngày nào cô cũng làm việc tới tận khuya, mà lúc anh về tới nhà còn trễ hơn. Anh không nỡ để Lâm Xuân Nhi không được ngủ ngon nên luôn tự kiềm chế, thân trên thì ôm cô, nhưng thân d ưới thì lại cách xa ra, sợ cô cảm nhận được sự khác thường của mình, sau đấy lại làm khó bản thân để thỏa mãn anh: “Tối mấy hôm trước cũng có suy nghĩ như vậy hả?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play